"Chuyện gì?" Hộc Luật Thế Hùng nhấc màn xe lên, hỏi hạ nhân bên ngoài."Hồi thiếu gia, phía trước có quân gia muốn kiểm tra chúng ta." Hạ nhân cúi đầu trả lời.Hộc Luật Thế Hùng giả bộ như không kiên nhẫn nhìn thoáng qua bên ngoài, "Muốn kiểm thì cho họ kiểm mau mau đi, ta còn phải mau về nhà.
Vừa muốn hạ màn xe xuống, đã bị thủ tướng quan ải Đại Chu kéo màn xe lại.Ánh mắt khôn khéo nhìn thoáng qua bên trong, thủ tướng không khỏi ngây ngẩn cả người thần, không chớp mắt nhìn Trường Cung cùng Tử Dạ trong xe.Hộc Luật Thế Hùng nhanh tay nhanh mắt, ôm hai người vào lòng,, không vui nói: "Sao? Quân gia, ngươi đối với cơ thiếp của bản thiếu gia có hứng thú à?Tử Dạ cười giảo hoạt, lúc này không báo thù, thì còn đợi tới khi nào nữa? Ngón tay trượt vào dưới áo Hộc Luật Thế Hùng, dọc theo bụng dưới sờ một chút,, si ngốc cười nói: "Gia, vừa rồi chúng ta còn chưa chơi đủ, chúng ta không để ý tới bọn hắn, tiếp tục..." Tiếng nói mập mờ, không chỉ Hộc Luật Thế Hùng đỏ mặt lên, ngay cả Trường Cung cũng đỏ mặt lên.Bị Hộc Luật Thế Hùng ôm vào trong lòng, Trường Cung cảm thấy đầy cảm giác khó chịu, thân thể có chút cứng đờ, cuống quít đè tay Tử Dạ xuống, lắc đầu.Tử Dạ nhíu mày, "Ta nói Trần tỷ tỷ a, ngươi cũng nên học song phượng hí châu nha!" Nói xong, Tử Dạ liếc mắt đưa tình nhìn thủ tướng đang ngây người, "Ta nói quân gia, ngươi có muốn học hỏi thêm hay không?"Ngươi...!Không biết xấu hổ!" Quân gia bối rối, vội vàng buông màn xe xuống, nhìn kỹ một chút chân dung Cao Trường Cung trên cáo thị, vừa cẩn thận kiểm tra hàng hóa sau xe, thấy không có gì khác lạ, bèn gào to kêu bọn hắn nhanh chóng xuất quan.Xe ngựa trì động, Trường Cung có chút thoải mái hơn, trái tim cũng có chút bình tĩnh lại, nhìn thoáng qua Tử Dạ, lại đối mặt với nụ cười xấu xa của Tử Dạ.
mỹ nhân thật đẹp a! ánh mắt Tử Dạ sáng rực, hệt như đang thưởng thức một bức tranh đẹp.Trường Cung vội vàng thu tay lại, quay mặt đi nơi khác, chỉ cảm thấy hai gò má nóng bỏng, "Tử Dạ ngươi...!Vừa rồi lại hồ nháo.""Không hồ nháo, làm sao quá quan chứ? Tử Dạ đắc ý cười một tiếng, ngón tay cố ý nhéo một cái trước khi rời khỏi bụng dưới Hộc Luật Thế Hùng, thuận thế vọt đến sau lưng Trường Cung "Hộc Luật tướng quân, ngươi nói xem có phải hay không?"Ngươi!" Bụng dưới Hộc Luật Thế Hùng bị đau, chỉ hận không thể cho Tử Dạ một quyền, khuôn mặt tuấn tú vốn đang đỏ bừng bây giờ lại vừa xanh vừa đỏ, rất là khó coi, "Lạc Tử Dạ, ta cảnh cáo ngươi, đừng chọc ta nữa!""Hộc Luật tướng quân, ta cũng cảnh cáo ngươi, đừng có ý nghĩ xấu với Trường Cung...!Nói xong, Tử Dạ cố ý giơ tay đánh vào khoảng không phía trước, Nếu không, lần sau ta cam đoan sẽ đoạt mệnh căn của ngươi!"Ngươi! Yêu nữ!" Hộc Luật Thế Hùng vừa muốn xuất thủ, Tử Dạ đã đẩy Trường Cung đến trước người Hộc Luật Thế Hùng.Trường Cung buồn cười, mỉm cười, để Hộc Luật Thế Hùng lập tức ngẩn ngơ, nắm đấm giữa không trung không biết nên đánh vào đâu, hay là nên tiếp tục đánh về phía Tử Dạ."Vừa rồi thân thể ngươi đối với Trường Cung không quy củ, ngươi xem, giờ phút này lại bắt đầu ngẩn người với Trường Cung rồi! Tử Dạ cong ngón búng vào mu bàn tay Dương tướng quân, "Hộc Luật tướng quân, ngươi mà còn thất thố, chỉ sợ sẽ mang danh Long Dương Quân[1] đấy.""Ngươi..." Hộc Luật Thế Hùng nhịn nộ khí, nắm đấm trên không trung bỗng nhiên biến thành chưởng hung hăng cho mình một bạt tai, áy náy ôm quyền nói với Trường Cung, Trường Cung, ta cũng không phải là cố ý vô lễ, ngươi cứ yên tâm, dọc theo con đường này, ta sẽ không đối với ngươi vô lễ nữa.Trường Cung gật đầu nói: "Thế hùng huynh, ngươi nói quá lời.""Ta vẫn nên ra ngoài thì hơn.
Hộc Luật Thế Hùng với trái tim lại không quy củ bắt đầu nhảy lên, không còn dám nhìn Trường Cung nhiều hơn chút nữa, vén rèm ngồi xuống bên người xa phu.Trường Cung nhẹ nhàng hít một hơi, quay đầu nhìn Tử Dạ với nụ cười thần bí, nhưng không nói lời nào.Ngược lại là để Tử Dạ cảm thấy rất quái dị, "Ngươi cười cái gì?"Trường Cung cầm tay của nàng, "Ta thích ngươi như vậy, không tận lực kiềm chế, không tận lực tránh né, tốt bao nhiêu?"Tử Dạ ngẩn ngơ, đối diện đôi đồng tử sáng rực của Trường Cung, mạnh mẽ cười nói: " Chúng ta là bằng hữu nha, khẳng định phải lấy chân thành để đối đãi!""Bằng hữu?" Thần sắc Trường Cung sững sờ,, tiếu dung có mấy phần gượng gạo, "Thế sự vô thường, tiền đồ họa phúc không biết, chờ ta qua cửa này, chúng ta liền từ bằng hữu thành một loại quan hệ khác đi."A?" Tử Dạ bỗng nhiên không hiểu ý tứ của Trường Cung.
Lãnh ngọc mặc dù lạnh, nhưng nếu dụng tâm sưởi ấm, cùng cũng sẽ ấm." Trường Cung cười nhạt một tiếng, "Củ sen mặc dù rất dơ, những chỉ cần rửa sạch bằng nước trong, cũng sẽ tươi sáng sạch sẽ, ngươi nói có đúng hay không?""Cái này..." Tử Dạ lại sững sờ, còn chưa hiểu rõ ý của Trường Cung, Trường Cung vội cướp lời."Nếu là nhân duyên chưa tận, trời không tuyệt ta.
Vào mùa hè sang năm, ta muốn đóa bạch liên nở đầy vương phủ, hy vọng sẽ có một đóa bạch liên nở ra tim sen, cho ta thưởng thức khổ ngọt." Trường Cung chân thành không nhúc nhích nhìn Tử Dạ, tất cả những gì nàng nói, Tử Dạ rốt cục đã hiểu."Đến...!Khi đó rồi nói sau." Tử Dạ cúi đầu xuống, nặng nề thở dài.Có phải có một lúc nào đó nàng có thể quên đi hết thảy mọi thứ, hết thảy mọi người, chìm đắm trong ôn nhu của Trường Cung hay không? Vừa nghĩ tới Tiểu Lạc Lạc cố chấp kia, nàng lại đau đầu, nếu nàng chịu mở lòng ra, cùng Trường Cung lưu luyến nhân gian, không biết sẽ phát sinh chuyện gì? Huống hồ, nàng đã từng có rất nhiều tiếng xấu, đã là một người thấp hèn rẻ mạt, cố gắng ở bên nàng, sẽ tăng thêm càng nhiều hồ ngôn loạn ngữ, không biết cuối cùng nàng có vì trở thành trò cười của thế nhân mà mệt mỏi hay không?Tình yêu của thế gian, bất quá chỉ là một xúc động trong chớp mắt, nam tử như thế, nữ tử chẳng lẽ sẽ không như thế?Tử Dạ lần nữa giương mắt nhìn Trường Cung một chút, những lời dỗ ngon dỗ ngọt nàng đã nghe qua rất nhiều, lúc nói, cầu nào chẳng là chân ý thật tâm? Chớ nói tình mà Trường Cung cho nàng có thể lâu dài hay không, dù cho Trường Cung có thể dài lâu, vậy còn nàng thì sao? Nàng lại có thể yêu Trường Cung bao lâu đây?Bất an trước nay chưa có nổi lên trong lòng, Tử Dạ không còn dám nghĩ tiếp, bởi vì càng nghĩ, nàng lại càng