Đèn lồng tịch mịch không ai thắp sáng, khiến trường điện mênh mông mà cô độc.Màn đêm buông xuống, Kỳ Lạc từ quân doanh ngoài thành về tới phủ Thừa tướng, hôm nay đã là ngày thứ ba Tử Dạ theo Cao Trường Cung rời đi, nhưng vẫn chưa nghe thấy tin tức từ quan ải truyền đến, chí ít giờ phút này Tử Dạ hẳn là an toàn.Âm thầm chửi mình vì sao còn muốn quan tâm sinh tử của Tử Dạ như vậy, Kỳ Lạc lắc lắc đầu, tháo mũ giáp mạ vàng nặng nề xuống, vươn tay xoa xoa huyệt thái dương, tự nhủ: " Mày quan tâm cô ta như vậy, cô ta đã từng quan tâm mày chưa? Lạnh lùng hút một hơi, cảm thấy lòng tràn đầy đều là buốt giá.Kỳ Lạc giương mắt nhìn về phía Lưu Tô thuỷ tạ, chỉ thấy nơi đó có ánh đèn lờ mờ, trong lòng có chút ấm áp."Quận mã gia trở về." Tiểu tỳ chờ bên ngoài ngôi thủy tạ vội vàng nghênh đón."Linh Ca đâu?" Kỳ Lạc nhẹ nhàng hỏi một câu.Tiểu tỳ cười trả lời: "Quận chúa đang trong phòng tắm rửa.""Vậy ta chờ một lúc lại trở về phòng.
Mặt Kỳ Lạc đỏ lên, vội vàng khoát tay."A?" Tiểu tỳ lấy làm lạ kêu một tiếng, cười thầm Quận mã gia lại còn đỏ mặt.Kỳ Lạc xấu hổ cười, "Ta...!Ta chỉ là không có thói quen đó mà thôi, ngươi không cần cảm thấy kỳ lạ."Giữa phu thê còn có thói quen đó sao? Tiểu tỳ trong lúc vui vẻ có chút thâm ý."Ách...!Cái này..." Kỳ Lạc chỉ cảm thấy trái tim bỗng nhiên nhảy loạn, cúi đầu nhìn bàn tay băng lãnh của mình một chút, lắc đầu, nói thầm: "Cô cũng đã phi lễ với người ta rồi, vì sao còn phải tránh vậy đây?Vừa nghĩ đến đây, Kỳ Lạc hít một hơi, đi về phía Lưu Tô thủy tạ.Mùi thơm xông vào mũi, hơi nước ấm áp trong nháy mắt đập vào mặt khi cô đẩy cửa phòng ra, để tâm thần Kỳ Lạc có chút rung động.Không dám nói lời nào, sợ sẽ quấy rầy Linh Ca phía sau bình phong, Kỳ Lạc cẩn thận đóng cửa lại, đặt mũ giáp trong tay xuống, nhẹ giọng cởi áo giáp băng lãnh trên người xuống.Phía sau bình phong, tiếng nước róc rách bỗng nhiên ngừng lại, không biết có phải Linh Ca đã biết Kỳ Lạc trở về hay không, chỉ biết nàng im lặng không lên tiếng.Kỳ Lạc cuống quít mở miệng nói: "Linh Ca, ngươi không cần sợ, là ta trở về, ngươi yên tâm, ta không quấy rầy ngươi, ngươi cứ tắm tiếp đi.Vẫn không có tiếng trả lời, Kỳ Lạc chỉ cảm thấy trái tim bỗng nhiên treo lên."Linh Ca?" Quan tâm kêu một tiếng, Kỳ Lạc đi tới trước tấm bình phong, không dám đi ra đằng sau, "Ngươi thế nào?"Bên trong vẫn không có tiếng đáp lại.Trong lòng Kỳ Lạc loạn lên, không lo được hết thảy đi đến sau tấm bình phong, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi, nói: "Linh Ca!" Cúi người xuống, bế Linh Ca đang chìm trong chậu gỗ lên."Kỳ...!Lang?" Linh Ca chưa tỉnh hồn nhìn Kỳ Lạc với khuôn mặt gấp gáp, Ngươi về rồi à?"Lời ta vừa nói, ngươi không nghe thấy?" Mặt Kỳ Lạc bỗng nhiên nóng bỏng, "Vậy sao ngươi lại chìm xuống dưới đáy chậu gỗ, ta còn tưởng rằng ngươi xảy ra chuyện nữa!""Ta?" Linh Ca chỉ cảm thấy áo Kỳ Lạc hơi lạnh, lúc này mới giật toàn thân đang ở trước mắt Kỳ Lạc, cuống quít che lại thân thể ướt nhẹp, ngồi xuống chậu gỗ, gương mặt cũng nóng bỏng, Ta xưa nay yêu thích yên tĩnh, cho nên khi tắm rửa cũng thỉnh thoảng sẽ chui xuống nước, ngươi...!Ngươi không cần lo lắng."Hóa ra là vậy...!Kỳ Lạc vội quay người đi, chỉ cảm thấy trái tim trong lồng ngực đang nhảy dồn dập, không hề hay biết vạt áo trước ướt sũng đang dần lạnh.Vậy...!Vậy ngươi đi ra ngoài trước..." Linh Ca lần thứ nhất cảm thấy có chút nghẹn lời, không biết loại thẹn thùng khiến cả hai như bị lửa thiêu này là gì."A...!Nha..." Thanh âm Kỳ Lạc có chút khàn khàn, vừa muốn rời khỏi bình phong, liền nghe tiểu tỳ gõ cửa."Quận chúa, quận mã, tiểu tỳ đến cho hai vị thêm chút nước nóng."" Cái này..." Kỳ Lạc giật mình, đành phải quay trở lại sau tấm bình phong, nhắm mắt quay người nói với Linh Ca, "Linh Ca, ta chỉ sợ phải ở đây thêm lát.""Cái này..." Lần này đổi lại là Linh Ca giật mình, "Vậy ngươi...!Trước hết lưu lại đi, rồi mở....mở mắt ra."Cửa bị tiểu tỳ đẩy ra, tiểu tỳ bưng một chậu nước nóng đi đến, đi tới sau bức bình phong.
Ánh mắt đảo qua gò má đỏ ửng của hai người cùng vạt áo trước ướt sũng, che miệng cười một tiếng, vội vàng lui xuống, đóng kỹ cửa gỗ.Kỳ Lạc thở một hơi thoải mái thật dài, lần nữa quay lưng đi, nói: "Ta...!Ta đi ra ngoài trước.""Kỳ lang." Linh Ca đột nhiên gọi, cũng làm Kỳ Lạc có chút không biết làm sao."A?""Kỳ thật ngươi không cần...!Không cần như thế." Linh Ca bình tâm lại, nhẹ nhàng thoải mái thở một hơi, "Dù sao...!Dù sao chúng ta cũng là vợ chồng, không nên xa lạ như vậy."Đúng vậy a, là vợ chồng." Kỳ Lạc ngơ ngác đáp lại Linh Ca, vừa nghĩ tới đêm động phòng hoa chúc kiều diễm, mặc dù chỉ loáng thoáng ẩn hiện trong ký ức, cũng không rõ ràng lắm, nhưng nàng biết rõ, đêm đó người nàng chạm vào là Linh Ca, hôn là Linh Ca, có lẽ người nàng muốn cũng là Linh Ca..."Ào ào—— "Một tiếng tiếng nước vang lên, Linh Ca lần nữa từ trong chậu gỗ đứng lên, vội vàng mặc chiếc áo mỏng sạch sẽ đặt ở một bên, đi tới phía sau Kỳ Lạc, nhẹ nhàng tóm lấy góc áo Kỳ Lạc, "Xiêm y của ngươi cũng ướt, dùng nước nóng tẩy thân thể rồi thay ra đi."A..." Kỳ Lạc không dám nhìn Linh Ca lâu, chỉ nặng nề mà gật đầu.Linh Ca lặng yên cười một tiếng, đi qua bên người Kỳ Lạc, lại không nói thêm gì nữa.Kỳ Lạc chỉ cảm thấy bối rối tới cực điểm, lại gật gật đầu tiếp.Khi tiếng nước vang lên lần nữa, Linh Ca nằm nghiêng ở trên giường tự mình bôi thuốc vào vết thương nơi xương sườn, suy nghĩ: Kỳ Lạc, ngươi có biết hay không, ta càng ngày càng đối ngươi không hạ thủ được...!Bàn cờ này, ngay cả ta là người chấp cờ cũng bị mê hoặc mất rồi."A!" Kỳ Lạc đột nhiên kinh hô một tiếng, kinh động Linh Ca đang nằm trên giường."Kỳ lang, ngươi thế nào?""Ta...!Ta quên cầm quần áo sạch đến đây."Linh Ca thoải mái thở một hơi, nhịn đau ngồi dậy, "Ngươi chờ chút, ta lấy cho ngươi."Cám ơn ngươi, Linh Ca."Bây giờ mà còn nói cảm ơn?" Lấy áo mỏng sạch sẽ mỏng đứng ở sau tấm bình phong, Linh Ca đột nhiên lạnh lùng hỏi một chút.Kỳ Lạc tựa hồ cảm thấy trong lời nói của Linh Ca có trong ý lạnh, cuống quít giải thích nói: "Ta...!Ta...ở cố hương của ta, tạ ơn là ngôn ngữ thông dụng, không phải là cố ý muốn khách khí với ngươi.""Ồ? Cố hương của ngươi?" Linh Ca quả thật có chút hiếu kỳ Kỳ Lạc, từ ngày nữ tử này xuất hiện, trên người tựa hồ luôn có một điều bí ẩn đợi nàng khám phá —— nàng đến tột cùng là ai? Đến từ chỗ nào? Còn có những xưng hô kỳ kỳ quái quái