Rốt cục bình yên rời khỏi biên ải Đại Chu, bước vào lãnh thổ đại Tề, tất cả mọi người thoải mái thở một hơi.Sau khi quay về được tới Lạc Dương, Trường Cung đổi lại một thân nam trang, nghỉ ngơi một ngày, chờ đội cung tiễn thủ cuối cùng tới tụ hội, chuẩn bị trở về Nghiệp Thành diện thánh thỉnh tội.Dù cho biết gặp Tề chủ Cao Trạm là cực kỳ gian nguy, nhưng lần này không đi không được.Sửa sang lại áo lông trắng một chút, Trường Cung nhảy tót lên ngựa, cùng Hộc Luật Thế Hùng cưỡi ngựa song song, cười nói: "Thế hùng huynh, chúng ta nên lên đường rồi."Hộc Luật Thế Hùng sửng sốt một chút, trong lúc nhất thời còn chưa làm quen với việc Trường Cung đã đổi về nam trang, trong mắt hiện lên một tia quyến luyến, "Ách...!Trường Cung, ngươi vừa mới nói cái gì?""Ta nói chúng ta nên về Nghiệp Thành rồi.
Cười nói xong, Trường Cung tràn đầy thâm ý quay đầu liếc mắt nhìn Tử Dạ đang lên xe ngựa quay đầu lại, chỉ về phía trước, nói, "Thế hùng huynh, có thể giúp ta một chuyện hay không?"Mời nói." Hộc Luật Thế Hùng gật đầu.Trường Cung nhàn nhạt thở dài, "Cửu hoàng thúc cho dù có muốn thiên vị ta, cũng chưa chắc có thể bỏ qua cho ta tội tự ý rời Nghiệp Thành.
Cho nên, trừ phi ta đoái công chuộc tội, nếu không e rằng sẽ trốn không khỏi kiếp nạn này.Hộc Luật Thế Hùng không khỏi cười ha ha một tiếng, đưa tay vỗ vỗ đầu vai Trường Cung, nói: "Ta hiểu ý tứ của ngươi, ngươi yên tâm, ta sẽ đến biên quan tìm Tứ đệ, chỉ cần Trường Cung ngươi trên đường đi chậm một chút, cấp báo từ biên qua, hẳn là sẽ thời đưa đến Nghiệp Thành -- ngươi ở bên ngoài Nghiệp Thành chờ ta mấy ngày, chờ ta từ biên quan trở về, sẽ cùng ngươi tiến cung phục mệnh."Trường Cung gật đầu cười nói: "Được.
Làm phiền thế hùng huynh, thay ta đa tạ Hằng Già, nhưng cũng phải cẩn thận, đừng thả quá nhiều Đột Quyết binh vào quan ải, để tránh làm giả hoá thật.""Đương nhiên, ngươi có thể yên tâm." Hộc Luật Thế Hùng nói xong, lại nhìn thoáng qua Trường Cung, thở dài thật sâu, "Lạc Tử Dạ kia làm việc rất bất quy củ, nữ tử như thế, ngươi lưu luyến quá nhiều, ngược lại sẽ bôi nhọ thanh danh của ngươi.
Trường Cung, hi vọng ngươi sớm ngày phát hiện ngươi bất quá là gặp dịp thì chơi thôi.
Trong thiên hạ này người đáng để ngươi cảm mến mà đối đãi, ngoại trừ Lạc Tử Dạ kia ra, còn có chính phi của ngươi, thậm chí..." Thanh âm Hộc Luật Thế Hùng bỗng nhiên trì trệ, "Ngươi biết nhà ta cũng có một vị nha đầu ngốc."Trường Cung chát chát cười một tiếng, "Ta biết, chỉ là, việc cấp bách, sau này hãy nói chuyện này.Hộc Luật Thế Hùng hít một hơi, không cần phải nhiều lời nữa, vội vàng nói một câu bảo trọng, liền giục ngựa rời đi Lạc Dương.Trường Cung hút một hơi thật sâu, ghìm ngựa quay đầu, giục ngựa tới bên cửa xe ngựa Tử Dạ, ôn nhu kêu: "Tử Dạ, Tử Dạ.""Chuyện gì?" Tử Dạ nhấc màn xe lên, nhìn Trường Cung đang ngồi trên lưng ngựa."Từ Lạc Dương đến Nghiệp Thành dọc đường đi có rất nhiều cảnh tuyết đẹp, ngươi có muốn ngắm không? Trường Cung hỏi.Tử Dạ không khỏi nhíu mày, "Ngươi không lo lắng vị cửu hoàng thúc kia của ngươi lại trách ngươi lâu quá không về kinh thỉnh tội sao?"Ha ha, kệ ông ấy đi.
Trường Cung thản nhiên cười cười, "Nếu ta mà còn làm tiếp Lan Lăng Vương lúc nào cũng tuân theo pháp luật, chỉ sợ là tai kiếp nào ta cũng khó thoát."Có ý tứ gì?"Trường Cung gật đầu cười một tiếng, lại có mấy phần xấu xa, Nếu cửu hoàng thúc hỏi ta vì sao muốn đi Trường An, ta nên đáp thế nào?Tử Dạ bỗng nhiên đã hiểu ý tứ Trường Cung, "Ai, xem ra a, ta đành phải làm loại nữ tử quyến rũ này rồi."Tử Dạ." Trường Cung đột nhiên nhảy xuống ngựa, để Tử Dạ giật nảy cả mình.Còn chưa kịp hiểu Trường Cung muốn làm gì, Trường Cung đã nhắc màn xe lên, một bước bước lên thùng xe ngựa, hô to một tiếng, nói: "Dắt bạch mã của bổn vương cho tốt, trên đường đi thả cước trình chậm lại, không được làm phiền chuyện tốt của bổn vương."A...dạ rõ! Xa phu ngẩn người, mặc dù nghe không hiểu mẫu đối thoại của Trường Cung cùng Tử Dạ, nhưng lại hiểu tiếp theo Trường Cung muốn làm gì, đỏ mặt lên, không dám suy nghĩ trên xe ngựa sắp xuất hiện xuân quang, đành phải ngồi nghiêm chỉnh kéo gấp dây cương, hô một tiếng thật to, "Giá!"Xe ngựa chậm rãi bắt đầu chuyển động, hai bên trái phải ngoại trừ có cung tiễn thủ hộ vệ bên ngoài, thủ tướng Lạc Dương cũng phái trăm người hộ tống Trường Cung hồi kinh.Xe ngựa trùng trùng điệp điệp, rời khỏi thành Lạc Dương."Ngươi đây là bôi đen danh tiết của ta đó à? Tử Dạ trừng Trường Cung một chút, trông thấy Trường Cung vẫn mỉm cười trong lòng giận dữ, "Ngươi bôi nhọ ta mà còn dám cười!"Ha ha, kỳ thật ta cũng bôi nhọ chính mình đấy thây? Trường Cung giữ chặt Tử Dạ ngồi xuống, "Ta cũng không phải là Lan Lăng Vương cao cao tại thượng, bây giờ ta chỉ là một thiếu gia ăn chơi vì nữ tử không tiếc một mình xông vào Trường An, vi khanh mà si cuồng thôi.""Ngươi..." Tử Dạ mặt bỗng dưng đỏ mặt, "Ta còn tưởng rằng ngươi là người khiêm tốn, hóa ra bản tính lại vô lại như vậy!Trường Cung ôm hai vai Tử Dạ vai, cười nói: "Ta thích ngươi, câu nói đó là thật."Ngươi..." Hốt hoảng của Tử Dạ đã rơi vào trong mắt Trường Cung, đúng lúc này Tử Dạ cũng tinh tường nhìn thấy ý cười trong đáy mắt Trường Cung, "Ngươi lại khi dễ ta, ta không giúp ngươi đóng kịch nữa!"Nụ cười của Trường Cung lại càng sâu, "Ta muốn, cũng không phải là cùng ngươi diễn kịch, mà là chân chính...""Ngươi mơ tưởng!" Tử Dạ lập tức cắt ngang Trường Cung, "Ngươi nằm mơ! Ngươi..." Tiếng nói trì trệ, Tử Dạ kinh thanh hỏi, "Ngươi muốn làm cái gì?"Trường Cung nâng mặt nàng, Ngươi đã không muốn thích ta, ta không thể làm gì khác hơn là để ngươi giúp ta đóng kịch tiếp vậy."Tử Dạ khiêu khích nhíu mày, "Ngươi dám hôn ta, ta liền cắn ngươi! Cam đoan cắn rồi sẽ không thả! Tận tới khi máu của ngươi chảy tới hết mới thôi!"Ha ha." Trường Cung nhẹ nhàng cười một tiếng, hai tay chậm rãi buông xuống.Tử Dạ âm thầm thoải mái thở một hơi, cố gắng để tâm bình tĩnh trở lại, đắc ý hất cằm, nói: "Ngươi nên biết điều một chút, nếu không ta la lên là ngươi muốn phi lễ với ta."Trời đất bao la, mặc kệ ngươi la.
Trường Cung đột nhiên mở miệng, Tử Dạ thầm kêu một tiếng không ổn, khi thân thể bị Trường Cung ôm vào trong ngực, còn chưa kịp thấy rõ bước kế tiếp của Trường Cung, đã vô ý thức che miệng lại.Trường Cung không khỏi cất tiếng cười, nói: "Nguyên lai Tử Dạ ngươi cũng có lúc biết sợ, ta lại thắng ngươi một lần, ha ha.""Ngươi chơi xấu!" Tử Dạ hung hăng trừng Trường Cung một chút, thẹn thùng trong mắt đã rơi vào trong mắt Trường Cung, điều này càng làm cho tâm Trường Cung vui vẻ, Tử Dạ a Tử Dạ, sẽ có một ngày, ta sẽ giải tỏa nỗi khúc mắc của ngươi.Tâm Tử Dạ rung động, liếc Trường Cung, tâm cũng không tự chủ được nhảy lên cuồng liệt, âm thầm nắm chặt nắm đấm, âm thầm cảnh cáo bản thân nói: "Lạc Tử Dạ, mày không