Trăng sáng giữa trời, ánh trăng lạnh lẽo chiếu vào trong đình viện Lan Lăng Vương phủ.Hoa đào nơi hậu viện nở rộ, dưới ánh trăng tản ra một màu hồng phấn nhàn nhạt, khiến ai nhìn cũng thích.Trường Cung trong một bộ váy trắng, tay trái cầm bình rượu, tay phải cầm kiếm, say múa trong rừng, chợt có gió nhẹ thổi đến, tay áo nhẹ nhàng, giống như thượng tiên xuất trần, khiến ai nhìn cũng phải xuất thần."Hoa đào phiên, gió nổi lên hoa rơi gây loạn trần.
Một kiếm quang lạnh, Trường Cung đâm một kiếm vào thân cây đào bên cạnh, một đoạn mũi kiếm xuyên qua thân cây vẫn rung động không ngừng.
Trường Cung ngửa đầu cầm ấm, rót rượu vào miệng, chỉ cảm thấy suy nghĩ trong lòng như bị một ngọn lửa nóng thiêu rụi."Hoa đào rơi, bụi hoa rơi dĩ thương tham." Trường Cung rút kiếm đạp đất bay lên, xoay người rơi xuống, kiếm hoa đột nhiên nổi lên -- chỗ mũi kiếm rơi xuống, đã có một số nhánh đào bị cắt rơi dưới cây."Hoa đào tẫn..." Trường kiếm trong tay Trường Cung bỗng nhiên rơi vào khoảng không, ngơ ngác nhìn cây đào ngập trong vết kiếm nhiên lên tiếng tràn ngập trào phúng cười một tiếng, "Phong trần cười ta tàn hoa mộng..."Trường kiếm vẽ ra một đường vòng cung trên không trung, phút chốc nằm ngang ở cần cổ -- mũi kiếm băng lãnh dán trên da thịt, uống một hớp rượu cuối cùng trong bầu rượu, nắm thật chặt chuôi kiếm, bầu rượu trong tay trái hung hăng bị đạp nát dưới đất."Trường Cung!"Áo tím nhẹ nhàng lướt tới tầm mắt, nhưng hết thảy chỉ còn lại mơ hồ, khóe môi Trường Cung kéo nhẹ buồn bã cười một tiếng, "Ta không thể đặt cược...càng không thể thua...!Nếu không ta liền không gánh nổi các ngươi..."Trong lòng Tử Dạ chua chua, xông về phía trước ôm chặt thân thể run rẩy của Trường Cung, "Ngươi đừng làm chuyện điên rồ? Mau đặt kiếm xuống! Nói xong, liền đưa tay bắt lấy tay Trường Cung, Đưa kiếm cho ta!Trường Cung không nhúc nhích nhìn nàng, rưng rưng cười hỏi: "Đưa cho ngươi, ngươi có buông tay ta không?Tử Dạ chưa bao giờ trông thấy Trường Cung thế này, đau lòng lan tràn, dù cho không dám đi đối mặt phần tình cảm này, cũng không tránh được loại tư vị vừa đắng vừa chát này."Ta đã quyết định trở lại với ngươi, đương nhiên sẽ không tuỳ tiện bỏ ngươi mà đi." Đầu ngón tay Tử Dạ dùng sức cầm chui kiếm trong tay Trường Cung, "Ngươi mau đưa kiếm cho ta a.""Tử Dạ..." Trường Cung trong nháy mắt buông lỏng trường kiếm, không đợi Tử Dạ nắm chặt chuôi kiếm, hai tay bỗng nhiên ôm lấy hai gò má Tử Dạ.Mùi rượu Nồng đậm đập vào mặt, Tử Dạ kinh ngạc đối mặt hai mắt đẫm lệ tràn đầy hào quang mê ly của Trường Cung, nhanh tay quăng trường kiếm trong tay ra xa xa, nâng thân thể muốn ngã của Trường Cung, "Ngươi trông ngươi xem, sau khi từ trong cung trở về, đều bất bình thường." Nói xong, Tử Dạ đưa tay kéo cổ áo Trường Cung ra,, muốn nhìn có bị thương chỗ nào chút nào hay không?Đừng xem...." Trường Cung đột nhiên đẩy Tử Dạ ra, liên tục lui về sau.Tử Dạ kinh ngạc, dù cho không thấy rõ ràng hết thảy, cũng nhìn thấy một dấu hôn cực kỳ rõ ràng."Trường Cung ngươi...""Đừng tới đây..." Trường Cung hai tay ôm chặt chính mình, ngồi ngay tại chỗ, càng không ngừng run rẩy, trong mắt ẩn ẩn đều là thần sắc đầy bi phẫn "Tử Dạ...!Ta sẽ chống đỡ...!Sẽ...""Đến cùng xảy ra chuyện gì?" Tử Dạ nhịn không được đến gần Trường Cung, ngồi xổm xuống, đau lòng nhìn Trường Cung, "Trong cung, hôm nay xảy ra chuyện gì?"Trường Cung từ trong cổ họng phát ra một chuỗi tiếng cười thê lương, "Ta coi như chạy không thoát...!Cũng sẽ không để hắn đụng ngươi...!Tử Dạ...!Ngươi yên tâm...""Ai?" Thanh âm Tử Dạ run rẩy, đầu ngón tay vuốt hai gò má Trường Cung, "Nói cho ta biết, là ai?""Tử Dạ..." Trường Cung đột nhiên ôm Tử Dạ vào lòng, hai tay dùng sức, siết đến Tử Dạ có chút phát đau."Trường Cung..." Hai tay Tử Dạ cũng ôm lấy thân thể Trường Cung, dường như đoán được thứ gì, "Ta có thể làm gì? Kỳ thật ta vô dụng nhất, lưu lại bên cạnh ngươi, nhưng cái gì cũng làm không được, ta...!Ta đến cùng có thể vì ngươi làm cái gì...""Đời này kiếp này, ta chỉ làm càn lần này!" Thanh âm Trường Cung vang lên bên tai Tử Dạ không đợi Tử Dạ kịp phản ứng, Trường Cung đã hung hăng hôn lên môi Tử Dạ.Nước mắt dọc theo mũi trượt xuống, Tử Dạ nếm thấy nước mắt đắng chát của Trường Cung, vốn muốn giãy dụa nhưng đến cuối cùng lại từ bỏ, mặc cho Trường Cung bá đạo hôn lên môi nàng.Tử Dạ vòng tay ôm Trường Cung, cánh môi không tự chủ được nghênh tiếp kết hợp với Trường Cung, nguyên lai tưởng rằng có thể tâm như chỉ thủy, nguyên lai tưởng rằng có thể khống chế khoảng cách với Trường Cung, nhưng khi bị Trường Cung hôn, lòng nàng lại vui vẻ, lại mong đợi...Tối nay, nàng cũng muốn làm càn một lần, dùng bản thân chân thật nhất đi an ủi nữ tử này.Có lẽ, sáng mai khi Trường Cung tỉnh lại, nàng sẽ chỉ coi là đây là một giấc mộng, Lạc Tử Dạ nàng có thể vẫn dùng thân phận bằng hữu ở bên cạnh nàng.Đầu lưỡi Trường Cung phút chốc quấn lấy đầu lưỡi nàng, nước miếng ngọt ngào giao hòa, lực đạo môi lưỡi cũng dần dần chậm lại, dần dần ôn nhu.Một dòng nước nóng lao xuống bụng dưới, Tử Dạ kinh ngạc với biến hóa của mình, mở mắt nhìn Trường Cung giờ phút này gần trong gang tấc, mặt nàng đã đỏ ửng, dồn dập thở dốc.Tử Dạ mỉm cười ôm lấy cổ Trường Cung, đầu ngón tay nhẹ nhàng sờ vào Trường Cung vừa sờ vừa vuốt lưỡng lự vẽ nên các vòng tròn.Đầu ngón tay lơ đãng lướt tới dấu hôn trên cổ Trường Cung cảm giác tựa hồ còn có vết răng, trong lòng giật mình, Tử Dạ xụi lơ trong lòng Trường Cung, mặt tựa ở đầu vai của nàng có chút thở dốc.Tử Dạ nhẹ nhàng thổi đến vành tai Trường Cung, trêu chọc dùng đầu ngón tay vẽ vòng tròn lên vành tai còn lại của Trường Cung, rốt cục lại thấy rõ ràng một ngấn hôn nữa.Rốt cuộc người nọ dùng sức hôn như thế nào, mà có thể lưu lại một hôn ngấn sâu như vậy đây?Trong lòng Tử Dạ chua chua, phóng nhãn toàn bộ hoàng cung, người dám đối với Trường Cung như thế mà Trường Cung lại chỉ có thể bất lực, thì chỉ có một người —— đó chính là Tề chủ Cao Trạm!Đau lòng khiến đôi mắt Tử Dạ trong nháy mắt mà ướt át, đối mặt với cuộc sống như vậy, muốn chết, bất quá chỉ là một thoáng chớp mắt, còn cầu sống, mới thật thống khổ làm sao."Ngươi lựa chọn sống như thế này là vì ta sao? Tử Dạ hỏi Trường Cung, nhưng trong lòng đã sớm có đáp án."Tử Dạ..." Trường Cung ôm chặt nàng, thân thể