Đông tuyết tan rã, tiết trời bắc địa dần dần ấm lại.Vũ Văn Lăng Vân tức giận bước vào Lưu Tô thuỷ tạ, ở trong viện vội vàng kêu to gọi Linh Ca, "Muội muội, muội muội!"Linh Ca bối rối đi ra khỏi phòng, nhìn thấy Vũ Văn Lăng Vân một mặt tức giận đi vào trong viện, hỏi: "Đại ca ngươi thế nào?"Vũ Văn Lăng Vân trừng mắt nhìn Linh Ca một chút, nói: "Còn không phải hảo phu quân kia của ngươi làm ta tức chết sao!? Hôm nay tiếp nhận cấp báo từ biên quan, Đột Quyết cùng đại Tề khai chiến, ta liền ở trước triều đường tiến cử Phổ Lục Như Kiên mang binh trợ giúp, nguyên bản hết thảy đã định, tiểu tử Kỳ Lạc kia lại đột nhiên nhảy ra, nói muốn dẫn binh tương trợ! Ta nói ngươi sao không bóp chết hắn luôn đi, đột nhiên nháo trò như vậy, ván này bị hắn hủy sạch rồi!"Vậy sao? trong lòng Linh Ca tràn đầy lòng ấm áp, cười nói, "Cũng chưa chắc, chỉ là bắt đầu lại mà thôi.Vũ Văn Lăng Vân bình tĩnh nhìn Linh Ca, "Chẳng lẽ ngươi kêu hắn làm vậy à?Linh Ca gật đầu cười lạnh nói: "Làm như vậy, tất nhiên có lý do, hắn đã muốn làm chuyện này, ta sẽ giúp hắn hoàn thành tốt.Vũ Văn Lăng Vân kinh ngạc vô cùng, "Muội muội, ngươi không phải nói, hắn chỉ là một quân cờ, ngươi xem ngươi đi...!Ngươi động tình rồi à?!Linh Ca ngửa đầu đối mặt với đôi mắt của Vũ Văn Lăng Vân, "Ta xác thực động tình, thì sao? Đó là lang quân của ta! Ta trợ hắn kiến công lập nghiệp, sai ở đâu? Huống chi, hắn cũng là con rể của phủ Thừa tướng, nói cho cùng, ta giúp cũng đều giúp cái nhà này, ta sai ở đâu hả?Vũ Văn Lăng Vân hít vào một hơi, "Muội muội, ngươi coi chừng chơi với lửa có ngày chết cháy."Đôi mắt như băng sương của Linh Ca không nhúc nhích nhìn Vũ Văn Lăng Vân, "Ta biết ta nên làm gì.Vũ Văn Lăng Vân chỉ cảm thấy một cỗ suy nghĩ ngột ngạt trong lòng không tiêu tan được, lắc đầu nói: "Vậy chúng ta bày cục làm gì? Nếu Phổ Lục Như Kiên không xuất chiến, chúng ta giết hắn thế nào được?Linh Ca đã tính trước cười nói: "Hắn không ra khỏi Trường An, nhưng vẫn phải qua sinh tử quan này."Ồ?" Vũ Văn Lăng Vân đè ép hỏa khí, "Muội muội, ngươi dự định làm như thế nào?Dựa vào lực lượng của trên dưới phủ Thừa tướng, toàn lực đánh một trận.
Linh Ca nhẹ nhàng cười một tiếng, "Lưu một đạo tử sĩ, toàn lực đánh giết Phổ Lục Như Kiên.
Hắn chết ở thành Trường An, có thể không liên quan gì tới chúng ta -- dù sao, chúng ta thế nhưng là vì Hoàng Thượng tận tâm làm việc, cùng đại Tề toàn lực đánh một trận chiến."Vũ Văn Lăng Vân hít một hơi, nói: "Muội muội, ca ca khuyên ngươi một câu, thế gian này ngoại nhân luôn không đáng tin.Linh Ca trào phúng cười một tiếng, "Có đôi khi, thân nhân cũng chẳng khác người ngoài.Thân thể Vũ Văn Lăng Vân chấn động, không biết phản ứng ra sao? Linh Ca lại đưa tay vỗ vỗ đầu vai của hắn, "Bất quá, chúng ta chung quy là người một nhà, ta sẽ giúp ngươi.""Muội muội..." Vũ Văn Lăng Vân cảm thấy có chút chua xót, không dám vào mắt Linh Ca.Linh Ca cười nhạo nói: "Đại ca, chiến sự ở thành Lạc Dương có thắng được hay không, phải xem ngươi rồi."Vũ Văn Lăng Vân trịnh trọng gật đầu, vỗ vỗ ngực nói: "Cái này sao làm khó được ta!"Vậy đại ca có phải nên đi viết thư cho nhị ca hay không? Linh Ca cười lạnh hỏi xong, nhìn sắc trời một chút, "Binh quý thần tốc, nếu không, những Đột Quyết binh kia cũng náo không được mấy ngày.""Tốt!" Vũ Văn Lăng Vân quay đầu vội vã rời đi.Linh Ca như có tâm sự, nhìn lớp băng kết trên bờ hồ bên ngoài ngôi thủy tạ, cười khổ nói: "Những thứ đã vỡ, chung quy vẫn là vỡ.
Lần này, ta muốn giúp chính mình -- ta muốn kỳ lang, trở thành chiến thần của Đại Chu!Âm trầm cười, thâm trầm đến khiến người khác cũng đoán không ra đến cùng nàng đang tính toán gì, điều duy nhất có thể nhìn ra là, trong ván cờ này nàng đã đặt quân đen xuống, chỉ không biết Lan Lăng Vương có nguyện ý cầm cờ trắng vào cuộc hay không thôi?Gió xuân ấm áp, tháng hai hoa đào vừa mới nảy mầm, trắng mịn đến làm cho người ta yêu thích.Một cánh tay già nua bỗng nhiên ngắt một cành đào xuống, đưa tới trước mắt người mặc triều phục tuyết sắc Trường Cung.
Hộc Luật Quang nhẹ nhàng cười một tiếng, hỏi: "Nhánh đào này nếu không được hái xuống, sau một tháng tất nhiên có thể nở hoa xán lạn, chỉ là nếu như thành đồ chơi trong tay người khác, thì nhất định sẽ mất đi cơ hội nở rộ."Hộc Luật lão tướng quân..." Trường Cung tâm lĩnh thần hội gật đầu, "Đạo lý này, ta há lại không biết?" Nhẹ nhàng thở dài, Trường Cung nhìn thoáng qua cây cỏ trong cung nội, "Chỉ là, có đôi khi thân bất do kỷ."Hộc Luật Quang nhẹ nhàng vuốt râu, cười nói: "Ngươi không phải đã đi bước đầu tiên rồi sao?Trong mắt Trường Cung hiện lên một chút kinh hãi, nói: "Hộc Luật lão tướng quân, ngươi chỉ là..."Hộc Luật Quang cầm nhánh đào trong tay cắm xuống đất, quay người nhìn Trường Cung, "Tam Lang của ta không cùng ngươi trở về, ta đã đoán được ngươi muốn làm gì rồi? Xác thực, diều hâu nên trùng thiên, chiến thần Lan Lăng Vương của đại Tề chúng ta sao có thể sống uổng bên trong cửa cung chứ?Trường Cung nhẹ nhàng thở dài, "Chỉ sợ lần này ta đã gây đại họa."Hộc Luật Quang vươn tay vỗ vỗ đầu vai Trường Cung, "Đại Chu từ trước đến nay đối với chúng ta vẫn luôn nhìn chằm chằm, đại thắng ở Mang Sơn không diệt được dã tâm của bọn họ, cho nên, cũng đoạn không được võ tướng trùng thiên của chúng ta.Trường Cung cẩn thận nhìn chung quanh một chút, giảm thấp thanh âm nói: "Chiếu theo sự dụng binh của Thế Hùng huynh cùng Hằng Già, Đột Quyết tuyệt đối sẽ không vừa vào biên quan, liền giống như chẻ tre, lần này, còn có quân địch từ một nơi bí mật gần đó, nếu ta không đoán sai, thì không phải Phổ Lục Như Kiên, cũng là Vũ Văn Linh Ca."Hộc Luật Quang gật đầu nói: "Trường Cung, trận chiến này, ngươi tránh không khỏi."Trường Cung khàn giọng nói: "Chỉ sợ ta muốn đi ngăn địch, hoàng thúc cũng không chịu thả ta đi.Hộc Luật Quang bình tĩnh nhìn thấy sự buồn bã trong mắt Trường Cung, "Thế Hùng và Hằng Già đã giúp ngươi đi bước đầu tiên, ta...kẻ làm cha như ta cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn, bước thứ hai này, hãy để lão phu giúp ngươi.
Nói xong, Hộc Luật Quang có chút lo lắng nhìn qua đại điện nguy nga cách đó không xa, "Chỉ là, ngươi cùng Trịnh vương phi tách rời nhiều năm, lần này gặp nhau lại phải tách rời, các ngươi sao có thể khai chi tán diệp được đây?Tâm Trường Cung phảng phất bị cái gì đâm một cái, cúi đầu cười khổ nói: "Ta tin tưởng, Chức Cẩm sẽ hiểu cho ta.Hộc Luật Quang hít một hơi, "Trường Cung, tha thứ lão phu nhiều lời.
Cưới vợ cầu hiền thục, Chức Cẩm đứa nhỏ này là hiền thê khó có được, so với nữ tử không rõ lai lịch bên cạnh ngươi kia, tốt hơn rất nhiều."Khụ khụ." Trường Cung nhịn không được ho khan một tiếng, tiếu dung có vẻ hơi gượng ép, "Lời của lão tướng quân, ta sẽ ghi tạc trong lòng, bây giờ quan trọng nhất là, để cho ta rời xa toà hoàng cung này, nếu không, cuối cùng sẽ có một ngày, ta sẽ khô héo ở chỗ này."Hộc Luật Quang hiểu ý của Trường Cung, "Một hồi tảo triều, lão phu sẽ dốc hết sức tiến cử ngươi đi ngăn địch, ta tin tưởng Hoàng Thượng cũng sẽ không nể mặt lão phu một phần.Trường Cung kinh ngạc nhìn Hộc Luật Quang, hoàng thúc Cao Trạm cho tới bây giờ cũng chưa từng để ý tới mặt mũi thần tử nào, ai dám ở giữa triều đường khởi xướng chuyện đáng giận nào, cũng có thể bị