"Nhất thiết hữu vi pháp.
Như mộng, huyễn, bào, ảnh.
Như lộ diệc như điện.
Ứng tác như thị quan.[1]"Ngày đầu tiên sau khi Trường Cung đi, Chức Cẩm vẫn như trước kia, sáng sớm đi phật đường tụng kinh lễ Phật.Tử Dạ lặng yên đi theo nàng, ở bên ngoài phật đường nhìn thấy Chức Cẩm dáng vóc tiều tụy, trái tim hơi thắt lại, lẩm bẩm nói: "Ngươi lặp đi lặp lại đều là đọc câu này, nhưng là muốn nói với chính mình, hết thảy trần duyên, đều nên quên hết sao?"Chức Cẩm tỷ tỷ, Chức Cẩm tỷ tỷ!" Một thanh âm nhỏ nhắn xinh xắn đột nhiên từ đằng xa truyền đến, chỉ thấy một bộ áo đỏ vội vàng chạy tới phật đường, "Chức Cẩm tỷ tỷ, ngươi mau cứu ta, mau cứu ta!"Tử Dạ nhìn nàng rõ ràng là nữ hài vừa mới mười ba tuổi, khuôn mặt vẫn chưa thoát sự ngây thơ trong trắng, không biết bởi vì cái gì khóc thành cả khuôn mặt đầy nước mắt, bỏ mặc sự truy đuổi của nha hoàn phía sau, một mạch chạy vào phật đường.Tử Dạ cẩn thận nhìn mặt mũi của nàng, tựa hồ đã thấy qua ở đâu, nhưng nhất thời lại không nghĩ ra."Tiểu thư, tiểu thư, chúng ta vẫn nên mau mau hồi phủ đi, thánh chỉ đã hạ, cho dù lão gia có đi cầu Hoàng Thượng, cũng không thể thay đổi được gì.
Nha hoàn cũng nước mắt đầy mặt, bối rối đuổi theo cô bé áo đỏ vọt vào phật đường."Anh Nô?" Chức Cẩm biến sắc, đặt phật châu cầm trong tay ở trên bàn trà, tiến lên cầm hai tay Anh Nô, ôn nhu nói, "Thế nào? Sao lại khóc thành thế này?"Chức Cẩm tỷ tỷ, ta...!Sau ba ngày ta phải gả vào Đông Cung làm thái tử phi, ta không muốn gả cho Thái tử, hắn mới mười tuổi, ta không thích hắn!" Anh Nô té nhào vào lòng Chức Cẩm, ôm thật chặt lấy eo Chức Cẩm, khóc đến phá lệ thương tâm.Tử Dạ rầu rĩ nhìn Anh Nô, nhịn không được hỏi nha hoàn một bên thở hồng hộc, "Xin hỏi tiểu thư nhà các ngươi có phải họ Hộc Luật không?Nha hoàn lấy lại bình tĩnh, gật đầu nói: "Tiểu thư chính là ấu nữ của đại tướng quân Hộc Luật.Tử Dạ nhìn Anh Nô, bỗng nhiên nhớ đến trong lịch sử đại Tề, đã từng có một hoàng hậu họ Hộc Luật khi Cao Vĩ trở thành hậu chủ của đại Tề, chẳng lẽ vị hoàng hậu đáng thương thuở nhỏ đã bị gả vào hoàng gia kia chính là người trước mắt nàng?Chức Cẩm nhẹ nhàng vuốt tóc Anh Nô, khàn giọng nói: "Anh Nô, nếu đã là thánh chỉ, thì cho dù ngươi không nguyện ý, cũng phải mặc áo đỏ xuất giá...""Không thể!" Tử Dạ nhịn không được lắc đầu cắt ngang Chức Cẩm, "Nếu Hộc Luật tiểu thư gả vào Đông Cung, ngày khác tất nhiên..." Tử Dạ hoảng sợ che miệng, lại lắc đầu, nói, "Hôn nhân đại sự, tại sao có thể nhận mệnh thế này? Hộc Luật tiểu thư nếu có người ưa thích, nên dùng hết...!Hết thảy đi truy tầm mới phải, vừa vào cửa cung sâu như biển, tiến vào mà muốn thoát ra, e là khó hơn lên trời.Thân thể Anh Nô run lên, mắt đầy kinh hãi nhìn nữ tử áo tím trước mắt, "Ngươi...!Ngươi là ai?""Ta tên Lạc Tử Dạ." Tử Dạ ôn hòa cười một tiếng."Ngươi chính là người trong miệng cha..." Anh Nô ngừng nói, không nhúc nhích đánh giá Tử Dạ, người trước mắt nàng nào có chút mị hoặc nào? Nào giống tiểu thiếp câu người không biết xấu hổ trong miệng cha nàng chứ?Hẳn là tính nói ta không biết xấu hổ đi." Tử Dạ cười chua xót, Nhiều người nói về ta như vậy lắm, ta đã không muốn đi giải thích nữa."Tử Dạ..." Chức Cẩm lắc đầu, cảm thán nói, Ta biết ngươi không phải nữ tử như thế...!Chỉ là, thánh mệnh khó vi phạm, chúng ta thân là nữ tử, lại có thể nào lựa chọn hôn nhân đại sự của mình chứ?"Sao không thể?" Tử Dạ không phục đứng thẳng lên.Chức Cẩm hơi kinh hãi, lại tiếp tục thở dài, nói: "Dù cho hữu tâm, chúng ta cũng vô lực.
Đó là thánh chỉ, người kháng mệnh, sẽ liên luỵ người nhà a!"Tử Dạ đột nhiên cảm giác được sự bi thương của nữ tử cổ đại, lập tức im lặng.Chức Cẩm ảm đạm cúi đầu, đưa tay nhẹ nhàng sờ lên đầu Anh Nô, nói: Chúng ta đã không chi phối được chuyện sẽ gả cho ai, liền thử đi yêu thích thái tử điện hạ đi, dù sao hắn mới mười tuổi, có lẽ các ngươi có thể trở thành một đôi quyến lữ.""Ta không thích hắn..." Anh Nô ảm đạm cúi đầu, " Người ta thích phải là đại anh hùng, giống Trường Cung ca ca...!Thái tử điện hạ lại như thế nào, ngươi xem không phải tỷ tỷ ta cũng gả cho tử điện hạ sao? Kết quả thế nào?Song mi Chức Cẩm nhăn lại, chỉ có thể thở dài một tiếng, Cao Bách Niên cùng Hộc Luật đại tiểu thư khó khăn lắm mới yêu nhau, lại không thể chung sống đến già, có lẽ cùng nhau nhập Hoàng Tuyền, cũng tốt hơn ở lại nhân gian sống khổ cả đời.Vậy...!Giả chết đi.
Tử Dạ bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, "Ngươi giả chết, liền không làm được tân nương, sau đó ngươi cũng liền tự do.""Giả chết? Làm sao giả được? đôi mắt Anh Nô cùng Chức Cẩm đột nhiên sáng lên.Nha hoàn lập tức biến sắc, "Trời ạ, tiểu thư ngươi cũng không nên làm loạn, nếu ngươi xảy ra chuyện, phủ tướng quân coi như bị tội lớn!""Lạc cô nương, lão phu khuyên ngươi đừng khiến ấu nữ suy nghĩ lệch lạc!Đột nhiên, một tiếng quát lớn già nua vang lên, Tử Dạ kinh ngạc quay đầu, đối mặt với một đôi mắt tức giận.Tứ nhi ngăn không được Hộc Luật Quang, khó xử nhìn Chức Cẩm, "Vương phi nương nương, ta...!Ta...""Tứ nhi, không có việc gì, ngươi lui xuống bố trí canh phòng, vương gia trước khi đi đã phân phó, canh phòng tuyệt đối không thể có sơ hở, nếu không Tử Dạ sẽ có nguy hiểm." Chức Cẩm nhàn nhạt phất tay, ra hiệu Tứ nhi lui xuống trước đi."Xem ra Trường Cung vẫn không nghe lọt tai lời nói của ta, tâm tâm niệm niệm vẫn còn nghĩ đến ngươi." Trong mắt Hộc Luật Quang sự trào phúng bỗng nhiên đại thịnh, như muốn khoét lên trên người Tử Dạ, để Tử Dạ cảm thấy có chút sợ hãi khó hiểu."Cha..." Anh Nô kinh hãi lui về sau một bước, đột nhiên "Bịch" một tiếng, quỳ rạp xuống đất, "Cha, ta van cầu ngươi, đừng gả ta đi, có được hay không? Van cầu ngươi, đừng gả ta đi..."Hộc Luật Quang hít một hơi, đi tới bên người Anh Nô, lại không đáp Anh Nô, chỉ ngước mắt nhìn Chức Cẩm, nói: "Chức Cẩm, ngươi là chính thê, không thể để yêu thiếp lộng hành, không xem ai ra gì như thế, sao có thể cùng ngươi đứng ngang hàng ngang vế như vậy? Ngươi cứ để nàng nói nhăng nói cuội như thế sẽ liên lụy trên dưới phủ thượng Lan Lăng Vương.Trong lòng Tử Dạ giận dữ vừa muốn nói gì, Chức Cẩm đã cuống quít kéo tay Tử Dạ lại, gật đầu nói: "Lão tướng quân dạy rất đúng, Chức Cẩm đương nhiên sẽ hảo hảo dạy lại nàng."Ta lại không sai..." Tử Dạ nhịn không được mở miệng quát.Hộc Luật Quang lạnh lùng nhìn Tử Dạ một chút, cúi người đỡ Anh Nô dậy, lắc đầu nói: "Anh Nô, ngươi biết cha nếu có thể lựa chọn, đương nhiên sẽ không đưa ngươi vào cung làm phi, chỉ