Sau màn đỏ mặt trên giường vào buổi sáng, đương nhiên chỉ là hôn thôi.
Diệp tử Yên không dám ra ngoài gặp ai a.
Môi cô đều bị anh hôn đến sưng lên.
Tức chết cô, cô không muốn để ý đến anh
Sở Viêm bỏ đồ ăn xuống trước mặt cô:“ Mau ăn sáng nào.
Ngoan nghe lời”
Mặc dù không muốn để ý đến anh nhưng Sở Viêm làm đồ ăn sáng khá ngon nên cô tha thứ cho anh lần này vậy
Sở Viêm gắp đồ ăn cho cô hỏi:” Em đã chuyển đồ qua đó hết chưa?”
Diệp Tử Yên trả lời anh:” sáng hôm nay em đã nhờ bác trần chuyển đồ rồi, không biết tại sao đột nhiên bên viện lại đổi chỗ ở của bọn em.
Nghe nói dự án của nhóm em cũng chuyển qua chỗ mới làm a”
Sở Viêm giả vờ ngạc nhiên đáp:” Vậy sao.
Chút nữa anh đưa em đến chỗ làm”
“Vâng”
…
Diệp Tử Yên đứng trước viện nghiên cứu mới của mình, lại nhìn sang đối diện, cô thật hết nói nổi, vốn dĩ không biết tên nào rảnh rỗi đầu tư lại chuyển dự án của cô sang nơi này, bây giờ thấy công ty anh ở đối diện cô liền biết tên dư tiền rảnh rỗi lại là bạn trai đại nhân nhà mình a
“Sở Viêm, là anh chuyển chỗ làm của em sao?”
Sở Viêm mặt không đổi sắc khen:” Trương Vỹ đúng là hiệu suất rất cao, nên tăng lương cho cậu ta”
Diệp Tử Yên hết nói nổi anh:” Sao anh lại làm vậy a?”
Sở Viêm liền đàng hoàng nói:” Anh sợ em nhớ anh quá, liền chuyển em đến đối diện.
Phòng của em liền đối diện phòng làm việc của anh, nhớ anh liền có thể từ đó ngắm anh.
Có phải em trai em rất tâm lý không?”
Diệp Tử Yên sa mạc lời với anh nhưng cũng rất cảm động, vì cô anh đầu tư nhiều như vậy
Diệp Tử Yên tạm biệt anh, bước vào viện nghiên cứu.
Bây giờ cô lại có chút không nỡ xa anh a
Diệp Tử Yên bắt đầu nghiên cứu liền để mọi thứ sau đầu.
Cô thậm chí không có thời gian để ăn cơm, chỉ vùi đầu vào nghiên cứu khiến cho ai đó đối diện rơi vào trầm tư cả một tháng trời
Sở Viêm mỗi lần gọi cho cô đều chưa đầy một giờ Diệp Tử