Trông Aro khá mệt mỏi, nên chúng tôi tạm nghỉ tại đó.
Ở lần tiến hóa trước, con bé từ 〖Thây ma〗 trở thành 〖Cốt sư sơ cấp〗.
Nói thật qua những gì qua tôi thấy chỉ là chuyển hóa từ một bộ xương sang bộ xương giỏi ma thuật.
Sẽ thật đáng mừng nếu cô nhóc có hình thái giống con người hơn…
Lỡ biến ra 〖Cốt sư trung cấp〗 rồi 〖Cốt sư cao cấp〗 thì tèo toàn tập.
Ước chi tôi biết cách để giúp đỡ…
Bỗng một ý tưởng nảy ra.
〖Quyền can thiệp Laplace〗.
Cái Danh hiệu bí ẩn kia.
Khi xuất hiện với tôi một cách lãng xẹt, nó đã đưa ra những khả năng có thể xảy ra trong tương lai.
Quả thật tôi không muốn tin tưởng vào.
Tôi biết tỏng Thần ngôn là một tên mắc dịch, bởi vậy nó cũng sẽ có một số nhược điểm.
Ngoài ra không có bằng chứng cho thấy dự đoán của nó đáng tin cậy.
Tên anh hùng ngốc nghếch cũng có, và nó lừa hắn nghĩ rằng bản thân chẳng có chút cơ may thất bại nào.
Nói chung là tôi chưa từng một lần nghe theo lời nhắc từ nó.
! Nhưng tôi có thể tận dụng thông tin được cung cấp.
Tôi biết rồi nguồn tin cũng sẽ mập mờ.
Nhưng… có còn hơn không.
Này Thần ngôn.
Liệu Aro có thể trở lại thành con người hay không?
Khi hỏi xong thì có âm thanh rè rè phát ra trong đầu.
Giống như thiết bị dò sóng ở tiền kiếp.
Tôi cảm thấy cực kỳ nhức óc và chóng mặt.
“Gaa?”
Cô bạn nhìn thấy tôi đang khó chịu.
Tôi điều chỉnh lại tỏ vẻ như không có gì.
【Do thiếu quyền truy cập những dữ liệu cần thiết, mức độ tính toán chính xác sẽ không cao】
Trong đầu, một giọng máy phát ra.
Thiếu quyền truy cập?
Dữ liệu?
Gì vậy trời?
Cho việc nào chứ?
Ta bị phân biệt đối xử chỉ vì không được phép tiếp xúc thông tin quan trọng?
【Ngoài ra, người dùng chưa có thẩm quyền liên quan, dữ liệu không thể tiết lộ】
Sau dòng tin nhắn thứ hai của Thần ngôn thì im bặt…
Nó chỉ làm cho lắm lên để rồi đéo được cái tích sự gì hết?
Chắc do 〖Quyền can thiệp Laplace〗 của tôi chỉ mới cấp 2.
Nâng lên rồi sẽ nói cho tôi nhiều hơn.
Tôi lắc đầu để xua đi sự khó chịu tồn đọng.
Ngu ghê.
Đủ rồi, tôi bỏ nó luôn.
Thay vì sự hữu ích, tôi thấy nó giống phá đám hơn.
Lúc đang bận quan tâm Aro, người bạn của tôi cứ cử động đầu liên hồi.
“Gaah! Gaah!”
Xem ra cô ấy muốn nướng và ăn thịt con lợn.
Tôi định chế biến nó qua 〖Hơi thở thiêu đốt〗 thì nghe thấy tiếng xương gõ lách cách.
Aro cũng đã có thể ngồi dậy.
Cô bạn thinh lặng trừng con bé.
Aro có vẻ đã hiểu nên ngồi xuống như chưa có gì xảy ra.
“Gaah! Gaah!”
Khi giải quyết xong Aro cô nàng lại quay sang hối thúc tôi.
Nè, lần này tôi cho cô ăn đầu ƈôи ŧɦịŧ thì có.
“Agah!”
Bộ chờ một chút không nổi sao?
Cô khiến Aro lo sợ quá mức rồi kìa.
Việc tiến hóa của con bé đáng lẽ phải lo trước…
Tôi nghỉ chú ý đến người bạn vô ý vô thức mà đến bên Aro.
Cô nhóc ngồi đó không động đậy.
Giống như nói rằng “Ah~, em đuối lắm rồi” với tay chân buông lỏng ra…
Mà thôi, cô bạn sẽ chẳng chịu làm cho tới khi có được bữa ăn đâu.
Cô hăm dọa Aro là có ý gì vậy?
Quay lại với cô bạn.
Cô ta đang chõ sát mõm vào chỗ con lợn.
Đồ con gái vô duyên…
Dành ra chút ý tứ đi.
Nếu giống như lần trước, 〖Sự sống giả tạo〗 sẽ hỗ trợ cô nhóc biến đổi.
Tôi không thể làm gì khác ngoài phải phục vụ hết mức.
Bó tay, tôi đến chỗ con lợn.
Điều chỉnh sức mạnh vừa phải, tôi phà 〖Hơi thở thiêu đốt〗.
Con lợn và cả đám cỏ xung quanh nóng rực.
Bụi cỏ đen lại nhanh chóng và hóa thành than.
Hơi nước bốc ra từ chỗ con lợn.
Mùi thịt nướng thơm phức tràn vào mũi tôi hít lấy hít để.
Nè má ơi, cho con cắn một miếng được không?
Cô ta ngoạm lấy phần bụng con lợn, đưa lên bỏ tọt vào miệng.
Tôi nghe thấy tiếng nhai giòn rụm rồi nhả ra một mảnh xương sọ.
Khi liếm những phần thịt còn dính trong kẽ răng, cô ta ngả đầu qua tôi hỏi 「Anh nói gì cơ?」.
Con mẹ m-!
Hừ, chắc đủ thỏa mãn tâm trạng cô ả rồi.
Khi chắc chắc bữa ăn đã kết thúc, Aro chậm rãi đứng dậy.
Biết trước những gì tôi định yêu cầu, cô bạn vươn đầu tới.
“Gaah”
Giọng kêu phát ra, ánh sáng đen trùm lấy Aro.
Cô nàng sử dụng 〖Sự sống giả tạo〗thẳng tốc.
Thế này sẽ giúp Aro tiến hóa.
Có tiếng âm thanh lèo xèo như cái gì đó đang cháy.
C- Có ổn không vậy?
Bộ tôi không cần hỗ trợ gì sao?
“! a”
Tôi nghĩ mình nghe thấy giọng nói khàn bên trong tia sáng.
Aro chỉ toàn xương, đâu thể nói chuyện được.
Tôi cẩn thận quan sát nguồn sáng cùng với cô bạn.
Khi tan rã, bên trong đã có vài phần giống con người.
Chiều cao không đổi, và vì cô bé mặc bộ trang phục Lithovar cũ kỹ nên tôi nhận ra ngay.
Mái tóc lưa thưa