Tôi lao tới chỗ Howgrey.
Xung quanh lão vẫn tràn ngập không khí của cái chết.
…Tôi có thể trông thấy nó, khu vực nguy hiểm quá rộng khó mà tránh được trong khi giao chiến.
Bình thường lão sẽ là đối thủ mà tôi không muốn thách thức ngay từ đầu.
Tôi nghĩ mình cũng sẽ thỏa lòng nếu chẳng may hy sinh…
Nhưng tôi chỉ quan tâm liệu đây có xứng đáng được gọi là trận đấu không nữa.
Cái bóng của Howgrey quá lớn.
Cứ như thể tôi đang lao đầu xuống miệng núi lửa.
“Không tin được ngươi lại có dũng khí lao về phía ta mặc dù biết có sự khác biệt về sức mạnh.”
Howgrey cũng xông lên.
Trước khi tôi nhận ra, ông ta đã vào đến phạm vi tấn công với thanh đoản kiếm.
Tôi dự đoán cách lão sẽ tiếp cận với mình ở trong đầu.
Tôi nhận định theo hướng cấp độ của Howgrey vốn không cao thì lão sẽ có mặt bị hạn chế.
Chỉ cần tôi di chuyển một cách tối ưu thì ông ta sẽ bị dồn vào thế bí.
Nếu một hoặc hai bước về phía trước thì không ổn.
Nghĩ đi nào Volk…
Tôi cần một kỹ thuật có thể áp đảo Howgrey hoàn toàn!
Thanh đoản kiếm và đại đao va vào nhau, tiếng kim loại vang lên.
Từng cú tấn công đều khiến tôi hồi hộp.
Howgrey triệt tiêu lực tác động từ thanh đại đao, bù đắp cho sự chênh lệch về trọng lượng và sức mạnh một cách cẩn thận.
“...Chỉ riêng về năng lực kiếm thuật, ngươi đã chứng tỏ được sự phát triển đáng kinh ngạc trong trận chiến này.
Vì không có đối thủ mạnh hơn để thách đấu vậy nên sự tháo vát của ngươi có vẻ bị chựng lại.
〖Thợ săn rồng〗...! ngươi quả thật là một kẻ đáng gờm.”
Tôi nhận phải cú chém từ thanh đoản kiếm do Howgrey vung xuống.
Có lẽ do cảm giác phấn khích mà tôi không thấy đau.
Hơn nữa tôi rất sảng khoái vì đã sống sót sau cuộc giao tranh lần đầu với lão ta.
Howgrey đáng lẽ sẽ lấn tới, thay vào đó dò xét tôi bằng một cú đáp trả và vội nhảy lùi ra sau.
Ông ta đã vô tình đẩy bản thân vào phạm vi của 〖Thần hủy diệt Dordina〗.
Thanh đoản kiếm của lão quá xa tầm với, đó là khoảng cách lý tưởng với tôi.
“Đừng hòng nhích ra khỏi đây!”
Dự tính mười bước ở trong đầu, tôi bắt đầu vung thanh đao chuẩn xác chặn bất kỳ lối thoát nào của lão.
Nếu phạm sai lầm dù chỉ là nhỏ nhất, lão sẽ vượt ra khỏi trận thế ngục tù này.
Tôi đặt bộ não lên trạng thái cao độ và duy trì những cú chém liên hoàn.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là chuỗi đòn tấn công tốt nhất trong suốt cuộc đời tôi.
Biểu cảm của Howgrey không dao động, nhưng lão hoàn toàn bó tay và không thể thực hiện hành động.
“Múa đao hay lắm.
Ta muốn chiến đấu với ngươi với tư cách một kiếm sĩ, nhưng… đây không phải trận đấu mà là tử chiến.”
Cơ thể lão bất ngờ lách sang một bên với tốc độ không tưởng.
Với sự tập trung được đẩy tới giới hạn, tôi dễ dàng nắm bắt được chuyển động của lão một cách chính xác, nhưng tôi không kịp sửa lại đường đao đã vung xuống.
Những động tác bí ẩn của Howgrey…
Khả năng cho phép ông ta tái định vị thân thể ngay tức thời, thậm chí ngay trên không như một vết mờ đối với tôi.
Tốc độ của nó cũng khó hiểu nữa, đó là chuyển động cực kỳ phi lý mà tôi không thể đáp trả.
Bởi vì tôi đã ở rất gần để tóm được lão nên hiểu chuyển động đó vô lý đến cỡ nào.
Howgrey là một kiếm sĩ chuyên nghiệp không có thủ đoạn nào sẽ hiệu quả với ông ta, những đòn tấn công từ xa sẽ khó mà gϊếŧ được lão.
Nên tôi chẳng còn cách nào khác phải giao tranh cận chiến theo ý của lão, nhưng… cho dù có vẻ tôi vượt trội hơn ông ta về kiếm thuật, nhưng miễn là lão có những động