Lời tác giả: Góc nhìn của KatiaTại sao lại như thế này?Tôi nhìn thấy một “tôi khác” với ý thức mơ hồ.
“Tôi khác” đang bắn Ma Pháp về phía Shun mà không ngại ngùng gì.
Cùng với toàn bộ binh lính bên cạnh tôi.
Ma Pháp của tôi vô hiệu với Shun.
Vốn từ đầu đã có một khoảng cách tài năng giữa tôi và Shun.
Dù lúc chúng tôi còn nhỏ thì khoảng cách ấy không đáng kể, nhưng chúng tôi càng lớn lên thì nó càng rõ rệt.
Đã có lúc tôi ghen tị tài năng đó.
Nhưng khi thấy cậu ta liên tục chăm chỉ không than phiền thì sự ghen tị đã trở thành ngưỡng mộ.
A, nếu tôi nhớ không nhầm thì ở kiếp trước, cậu ta là người sẽ tiến lên trước không ngại ngùng gì nếu cậu ta có một mục tiêu.
Mặc dù ở kiếp trước toàn bộ tâm trí của cậu ta ở trong game, nhưng ở thế giới này thì mục tiêu của cậu ta chính là Julius-san, người Anh Hùng cũng là anh trai cậu ta.
Vốn thì Shun đã rất có tài năng, cộng thêm một ý chí kiên định và sự chăm chỉ không ai sánh bằng, kết quả chính là người trước mặt tôi.
Ma Pháp Lửa tôi đang sử dụng là loại hủy diệt diện rộng.
Nó dĩ nhiên không bằng một Đại Ma Pháp, nhưng nếu sử dụng bắn trực tiếp vào một nhóm người thì sát thương cũng không phải đùa.
Shun hoàn toàn đánh bật nó ra bằng Ma Pháp và thành công bảo vệ toàn bộ quân lính xung quanh, dù địch dù bạn, sát thương gây ra là 0.
Đúng là một kẻ ngốc tốt bụng có kĩ năng chiến đấu đáng sợ mà.
Tôi chỉ có thể gọi cậu ta là kẻ ngốc khi đang cố bảo vệ cả kẻ thù của mình.
Mặc dù tôi muốn nở một nụ cười trừ, nhưng khuôn mặt tôi chỉ hiện lên sự chán ghét, không như tôi muốn.
「Katia! Bình tĩnh lại đi!」「Ngươi ồn ào quá.
Ta đang bình tĩnh.
Một kẻ nổi loạn hãy cứ yên lặng mà bị trừng phạt như một kẻ nổi loạn đi」Những lời cay độc tôi không nghĩ đến rời khỏi miệng tôi.
Nhưng tôi biết.
Người đang nói những lời đó là không ai khác ngoài tôi.
Đã có nhiều dấu hiệu kể từ lúc tôi còn nhỏ.
Kiếp trước tôi là một người đàn ông.
Ở thế giới này thì tôi lại là phụ nữ.
Sống một cuộc sống của phụ nữ, với tâm trí của một người đàn ông.
Tôi lạ như thế.
Như nước và dầu, có một cái gì đó khiến hai thứ không thể trộn lại được.
Khoảng cách giữa hai kiếp càng ngày càng rõ rệt.
Tôi bắt đầu thích những món trang sức phụ kiện mà kiếp trước tôi không để ý.
Trước đây tôi không thích đồ ngọt mấy, nhưng kiếp này thì chúng trở thành món ăn tôi thích nhất.
Tôi không có cảm giác gì khi nhìn cơ thể của phụ nữ.
Tôi trải qua kì kinh nguyệt đầu tiên như không có gì đặc biệt.
Cũng như thế những kì kinh nguyệt đến đều đặn như là dĩ nhiên.
Dần thì ngực của tôi cũng bắt đầu nở ra và dáng người tôi càng ra dáng phụ nữ.
Không phải chỉ là cơ thể tôi.
Bên trong tôi cũng thay đổi.
Lúc nào tôi không hề để ý.
Lúc tôi nhận ra rõ nhất là lúc Shun bị Yuugo tấn công.
Tôi đã trở nên lo lắng hơn tôi tưởng rất nhiều.
Ngay lúc tôi nghĩ có khi Shun đã bị giết thì tầm mắt của tôi hoàn toàn trắng đi không thấy gì nữa.
Cảm giác đó càng ngày càng mãnh liệt hơn.
Tôi không thể bình tĩnh được khi ở gần Shun.
Nhưng nếu Shun không bên cạnh thì tôi cảm thấy cô đơn và bất an.
Tôi không bình tĩnh được dù tôi có ở bên cạnh cậu ta ha không.
Tôi trở nên cực kì rối loạn vì những cảm xúc này.
Tôi đã bị những cảm xúc khó hiểu này chi phối.
Không.
Tôi biết rõ những cảm giác này là gì.
Nhưng tôi có một phần không muốn chấp nhận chúng.
Là phần tôi vốn là một người đàn ông.
Nhưng giờ tôi là một người phụ nữ.
Có lẽ, trái tim tôi đã vỡ ào bởi cảm xúc gần đây.
Mỗi khi thấy Yuri và Sue bám lấy Shun tôi thấy tức ngực.
Nhưng mà phần kia của tôi vẫn không chấp nhận được.
Hai phần của thâm tâm tôi đối chọi nhau.
Nhưng cuối cùng cân bằng cũng bị phá vỡ.
Cơ thể của tôi phụ thuộc vào tâm trí của tôi.
Là như thế.
Vì thế, phần đang quan sát cuộc chiến giữa tôi và Shun là phần còn lại của Ooshima Kanata.
Là phần còn lại của tâm trí đàn ông của tôi.
Có lẽ, vì tôi là đàn ông nên Quyến Rũ của Yuugo không ảnh hưởng tôi.
Sau vụ việc đó, không để Shun biết tôi giám sát Yuugo cực kì suýt sao.
Tôi dùng mối quan hệ và quyền lực của nhà Công Tước để tạo một mạng lưới theo dõi toàn bộ hành động của cậu ta mỗi ngày.
Lẽ ra là thế, nhưng dần đôi khi lại có những điểm đáng ngờ trong báo cáo.
Người tôi