Buổi tối ở nơi này thật vui làm sao xung quanh đều là những gia đình hạnh phúc người người yêu thương nhau.
Quán bar ánh đèn mờ ảo cùng với hương rượu men giúp chúng ta giải toả áp lực của một ngày làm việc mệt mõi.
Hôm nay là sinh nhật lần thứ hai mươi của Phương Bách Giao, cô còn nhớ hai năm trước ít nhất cô cũng có người chúc mừng sinh nhật nhưng tiếc là bây giờ đã không còn nữa...
Cô uống rất nhiều rượu đến nỗi trước mắt cô đã thấy mờ mờ ảo ảo, người nhân viên quầy rượu hỏi
"cô à cô chắc là không sao ấy chứ...cô đã say lắm rồi đấy"
Lời nói của người nhân viên đó dường như không lọt vào tai cô nỗi, cô không quan tâm, im lặng uống nốt ly rượu đang cầm trên tay rồi đứng dậy, cô không đứng vững suýt nữa thì ngã.
"tôi.. thanh toán.."
người nhân viên lắc lắc đầu rồi nhanh chóng đưa hoá đơn thanh toán cho cô.
"Reng...reng..."
tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên, khi nhìn vào dãy số trên đó cô mới có tỉnh tỉnh nghe máy
"alo..".
"Bách Giao ... em uống rượu sao, ngày mai là bắt đầu quay phim rồi em có chắc ngày mai ổn không thế, chị đã cố gắn để lấy được vai diễn này cho em đấy".
Đầu giây bên kia trách mắng nhưng bên trong cũng có chút lo lắng. Cô mỉm cười chắc chắn.
"chị Lâm yên tâm... em chắc với chị ngày mai sẽ ổn".
Cúp máy cô đi ra khỏi quán bar, bước chân chao đảo đi loạn xạ. Cuối cùng cô cũng bắt được taxi và về đến nhà an toàn, cô cứ như thế mà nằm xuống giường ngủ thiếp đi.
Hôm sau, chị Lâm đi đi lại lại ... gọi điện cho Phương Bách Giao muốn cháy máy dù còn hơn nữa tiếng nữa mới đến lượt cô quay, chị Lâm biết cô đêm qua uống rượu nên càng thấy lo hơn cho cô tinh thần không tốt sẽ ảnh hưởng đến công việc, đây là bộ phim và là vai diễn đầu tiên ra hồn nhất của Phương Bách Giao.
Phương Bách Giao cuối cùng cũng đến, chị Lâm mừng đến mức muốn ôm lấy cô luôn, đạo diễn hô to
"Phương Bách Giao đến cảnh của cô, mau đi chuẩn bị đi"
chị Lâm nhanh chóng gọi Tiểu Hinh trợ lí của Phương Bách Giao đến chuẩn bị cho cô, Tiểu