Quản lý nháy mắt cho thủ hạ một cái, thủ hạ liền tiến lên bắt lấy Quý Tiểu Nhiễm.Sau đó nghe cô mắng Sở Hân Luật, cả người đều sợ đến ngây người, tay cầm chổi lông gà ra lệnh, nói với thủ hạ:“Đem cô ấy đến chỗ Mimi, để cô ta trang điểm lại cho vị tiểu thư này một chút, rồi làm theo lệnh của Sở tổng.”“Dạ.”Bọn họ vâng theo, đem Quý Tiểu Nhiễm đưa xuống.“Thả tôi ra, các người mau thả ra!” Quý Tiểu Nhiễm cảm thấy lúc này đã thật sự rơi vào hang sói, cô thật hối hận khi chấp nhận đến đây.Nhưng nếu cô không đáp ứng, chắc chắn cũng bị buộc đến đây.…………Cửa phòng riêng bị mở ra, vị quản lý mang theo Quý Tiểu Nhiễm bước vào.Quý Tiểu Nhiễm bị hai người đàn ông cao lớn đem vào, mặt cô vẫn không có chút tình nguyện.Trong phòng rất yên tĩnh. Tất cả mọi người đều trật tự ngồi ở chỗ của mình, bất an nhìn về phía Sở Hân Luật hệt như như Diêm Vương.Đầu ngón tay thon dài của Sở Hân Luật giơ lên châm điếu thuốc, miệng nuốt mây nhả khói, khói bay mịt mờ. Bỗng chốc khói kia tan biến, để lộ ra vẻ mặt tuấn mỹ hoàn mỹ. Vẻ đẹp đó, cho dù là nam giới ngắm nhìn cũng khó tránh bị rung động.Anh quẹt ngang điếu thuốc trên tay rồi ném vào gạt tàn, đôi mắt đen nhánh nhìn Quý Tiểu Nhiễm đánh giá một chút.Không chỉ mình anh, toàn bộ người trong phòng, nếu là đàn ông, ánh mắt sớm đã không thể khống chế nổi, đều rơi vào thân thể Quý Tiểu Nhiễm. Mỗi một ánh nhìn đều lộ ra phấn khích cùng ham muốn mãnh liệt.Quý Tiểu Nhiễm càng thêm gợi cảm trong bộ trang phục kia, tóc dài, trang điểm đậm, đúng là rực rỡ mê người, gương mặt xinh đẹp vô cùng cuốn hút. Cho dù nét mặt không chút cam lòng, tràn đầy căm hận thế nhưng hai hàng lệ khí kia căn bản không làm giảm đi vẻ đẹp vốn có của cô.Đôi mắt của Quý Tiểu Nhiễm gắt gao nhìn chằm chằm người ngồi ở vị trí đầu tiên, giống như một vị vương giả.Thấy ánh nhìn của cô, Sở Hân Luật lãnh đạm giơ tay, nhẹ nhàng vẫy vẫy.Sau đó, bọn người đang giữ lấy cô liền buông ra.Quý Tiểu Nhiễm xoa