“Sở Hân Luật, anh là đồ khốn nạn!” Quý Tiểu Nhiễm cắn răng, gắt gao nhìn anh chằm chằm, ánh mắt đỏ ngầu đầy bi ai cùng tuyệt vọng.“Tôi nói rồi, một ngày nào đó, tôi sẽ để cho cô nếm lấy mùi vị tuyệt vọng nhất thế gian.” Sở Hân Luật mỉm cười, đôi mắt tràn đầy tia khát máu, trực tiếp rời khỏi phòng.Các vệ sĩ cùng nhân viên cũng đều rút lui, chỉ còn lại đám người mà Sở Hân Luật gọi tới, tất cả bọn họ đều là người giàu có cùng quyền lực, nhưng chắc hẳn vẫn kém hơn nhiều so với Sở Hân Luật.…….Khoảnh khắc cánh cửa phòng riêng đóng lại, bóng lưng lãnh khốc kia rời đi, trái tim của Quý Tiểu Nhiễm cũng đã chết theo rồi.Thiên Hàn ca ca, thật xin lỗi, thật xin lỗi!Quý Tiểu Nhiễm chảy nước mắt, nhìn bọn đàn ông tham lam đang muốn động tay động chân kia, chuẩn bị xoắn tay áo lên…Cô sợ hãi run lên, sắc mặt tái nhợt, lùi lại hết lần này tới lần khác, cuối cùng lui về phía gốc tường, cũng không còn lùi được nữa, nhắm mắt lại, giọt nước mắt tuyệt vọng chảy xuống.Sau khi bị bọn họ làm vấy bẩn, cô sẽ chọn cái chết, nhưng cho dù cô có chết, cũng muốn làm rõ lý do tại sao Sở Hân Luật lại đối xử với cô như thế.Tại sao người đàn ông đó lại như vậy? Cô căn bản không hề có quan hệ gì với anh ta cả.“AAA!!!” Người phụ nữ hét lên một trận, phá tan bầu không khí suy đồi…Thanh âm quần áo bị xé nát cùng tiếng cười dâm đãng của bọn đàn ông kia…Đột nhiên, cửa phòng riêng bị đá sập một tiếng, sau đó truyền đến một tiếng súng kịch liệt!Tất cả mọi người bên trong đều bị dọa đến sững sờ, vệ sĩ lao vào, đem đám người kia vây lấy.Sắc mặt Sở Hân Luật bình tĩnh như tảng băng ảm đạm, bộ dáng cực kỳ đáng sợ, nhanh chân tiến đến chỗ người phụ nữ đang phát run trên mặt đất.Quý Tiểu Nhiễm ngã trên đất, khắp người run bần bật, giống như bị mất hồn, váy áo bị xé rách, nước mắt lấm tấm trên mặt, cô ôm nghi ngờ, gắt gao che lấy thân thể mình.Thấy cô chưa bị xâm phạm, theo bản năng, anh khẽ thở phào một hơi.Trong mắt anh đột nhiên hiện lên một cảm xúc phức tạp, đan xen kịch liệt, đưa tay cởi bỏ