4 năm sau, tôi vẫn còn là nỗi khiếp sợ của đám trẻ con trong xóm nhưng đồng thời đã trở thành một âm dương sư trẻ tuổi mạnh mẽ.
Cuộc sống của tôi vẫn diễn ra như thường ngày, điều thành đổi lớn nhất chính là tôi đã bắt đầu đi hành nghề kiếm tiền.
Mới đầu, chẳng có danh tiếng, mọi người coi tôi như kẻ điên muốn lừa đảo tiền bạc.
Nhưng sau lần trấn áp tử linh cho cặp vợ chồng trên thành phố.
Khách hàng kéo đến đông hơn hẳn.
Tiền trong túi cũng ngày càng chất đầy.
Nhưng số tiền đó, tôi một chút cũng không tiêu cho bản thân.
" em đóng viện phí ạ!"
Tôi đứng trước quầy thanh toán trên bệnh viện, ảm đạm nói với chị thu ngân.
" của em hết 17 triệu nhé!"
" em chuyển khoản."
Tôi lôi điện thoại ra, nhập đúng số tài khoản rồi chuyển vào đó đủ 17 triệu.
Xong xuôi mọi việc, tôi liền chào tạm biệt chị thu ngân rồi bước vào trong phòng VIP ở cuối dãy.
Nằm trên giường là ông nội của tôic người đang yếu đến mức phải sử dụng máy thở để cầm cự mạng sống.
2 năm trước, ông nội bỗng đột ngột ngất xỉu.
Tôi hoảng loạn đưa đến bệnh viện thì phát hiện ra, ông ấy mắc bệnh tim.
Cần được điều trị gấp.
Đó cũng chính là lý do, mà tôi bắt đầu liều mạng kiếm tiền.
Thời gian đầu, sử dụng số tiền mà ông nội cất trong nhà mới có thể giúp ông được ở lại bệnh viện.
Đến khi tôi có tiền, có thể chuyển ông đến phòng VIP và nhận sự điều trị tốt hơn thì đã quá muộn.
Ông đã quá yếu rồi.
" cháu chỉ còn ông thôi, làm ơn đừng bỏ cháu lại..."
Sau khi linh hồn của bố đầu thai được 1 năm thì cũng đến thời gian của bà nội.
Trước khi biến mất, tôi đã nhìn thấy ông bà nội ngồi cạnh nhau, lẳng lặng ngắm nhìn hoàng hồn buôn xuống.
Sau khi biến mất, lại nhìn thấy ông nội khẽ rơi nước mắt.
Tôi đứng phía sau thầm khóc.
Lúc này, điện thoại tôi bỗng đổ chuông.
Tôi thở dài bắt máy.
“ alo?”
" cô là âm dương sư Mạc Khánh Vân đúng không?!"
" đúng rồi, có chuyện gì..."
" mau đến cứu tôi, địa chỉ là phòng bệnh 432 bệnh viện Thuỵ Điển tại Uông Bí!"
" tiền đặt cọc là 5 triệu!”
" bao nhiêu cũng được, đến ngay đi!"
" đặt cọc! Trả tiền trước!"
Tuy nói mồm như vậy nhưng tôi vẫn xách theo túi đồ chạy đến phòng bệnh, tình cờ thế nào khách hàng của tôi lại đang ở phòng bên cạnh.
Tiếng chuyển khoản vừa vang lên, tôi cũng mở cửa bước vào trong.
Bên trong phòng, một người đàn ông đang sợ hãi đến mức quỳ rạp xuống, đũng qu@n ướt đẫm liên tục van xin.
Đối diện anh ta là một người đàn ông khác đang bò ngược trên tường, miệng gầm gừ như thú dữ.
Người đàn ông đang quỳ rạp nhìn thấy tôi, hai mắt sáng lên chạy đến đẩy mạnh tôi về phía trước.
" giết cô ta trước đi!”
" thằng sống chó này nữa!"
Tôi bị đẩy nhưng không ngã, hai chân vẫn trụ vững được.
Nhìn người đang chuẩn bị tẩu thoát, tôi ném cho tên đó một lá bùa khiến anh ta bất động.
Quay lại với nhân vật chính, nhìn người đang bò trên trần nhà, qua âm dương nhãn của tôi, đây chính là bị quỷ nhập.
Quỷ so với ma còn đáng sợ hơn gấp trăn lần.
Giải quyết cũng rất khó khăn nữa.
Nhưng mà tôi so với hai thứ đó còn kinh khủng hơn nhiều.
Nỗi sợ của đám trẻ con trong xóm mà lại.
Tôi gỡ mắt kính, người đàn ông hay