Góc nhìn Husky.
Tôi sinh ra trong một gia đình Husky thuần chủng Siberian.
Sở hữu cả hai chứng chỉ dòng dõi thuần.
Ngoại hình xuất sắc, chỉ số IQ động lòng người.
Khi còn rất nhỏ tôi đã tham gia một lớp huấn luyện chó nổi tiếng.
Thành tích.
Thứ nhất đếm ngược.
Rất lâu vẫn không được bán được.
Một ngày nọ, đột nhiên có người muốn mua tôi.
Anh ta nói: “Tôi thích ngốc ngốc.”
*
Chủ nhân của tôi là một người cực đẹp trai.
Thuộc tính, công*. (Trong công – thụ của đam mỹ)
Chân anh ấy rất dài.
Đường nét đàn ông cũng rất mạnh mẽ, nam tính.
Có thể thấy, người này chắc hẳn là đồng loại thủ lĩnh.
Đêm tôi được xem như món quà sinh nhật để tặng người ta.
Tôi bỏ chạy.
Rồi vì sự tình cờ.
Tôi lại quay về.
Anh chủ rất yêu quý tôi.
Trong sân làm một cái chuồng chó cho tôi.
Máy lạnh, hệ thống sưởi cũng được lắp đặt.
Nhưng tôi vẫn thấy giường chị chủ tốt hơn.
Anh chủ nhìn tôi trèo lên giường.
Không hiểu sao, tôi thấy ánh mắt anh ấy rất giận dữ.
Rồi đột ngột giơ dép lên.
Rồi vợ anh bước vào.
Anh lại bỏ dép xuống.
Trưng ra khuôn mặt tươi cười.
Chị chủ hỏi anh: “Em cho Louis ngủ chung được không?”
Anh chủ nói: “Em vui là được.”
A.
Anh chủ thật tốt.
Nửa đêm.
Tôi ngủ dưới chân chị chủ.
Anh chủ rất yêu vợ.
Sau khi dỗ chị ấy ngủ. Còn nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên má chị ấy–
“Chúc ngủ ngon, Hề Hề.”
Sau đó, đá bay tôi.
Tôi:…
Đồ nham hiểm.
Giống tôi thường xuyên ôm đùi chị chủ cầu xin xương.
Anh chủ cũng ôm đùi chị xin spoil.
Mỗi ngày tôi có thể có được một khúc xương lớn.
Nhưng mà anh chủ tới giờ vẫn chưa xin được spoil.
[Spoiler] chắc là khúc xương bự quý giá lắm.
Tôi cũng muốn ăn [spoil.]
Anh chủ của tôi rất lạ lùng.
Trước mặt người ngoài, anh là người rất cao ngạo.
Nhưng mà suốt ngày anh lại cư xử với vợ như đứa trẻ, cứ động chút là chui vô ngực chị ấy nũng nịu.
Lần đầu tiên nhìn thấy, tôi bị sốc–
Người anh em.
Anh là Husky hay tôi là Husky?
Trước khi đi ra ngoài, anh luôn nói: “Bà xã, lần sau anh đi xã giao bên ngoài, dù gì em cũng phải kiểm tra chứ.”
Vợ anh phớt lờ không thèm để ý.
Anh luôn miệng than thở: “Đừng nghịch điện thoại nữa, chơi với anh đi.”
Dĩ nhiên là vợ anh chọn chơi điện thoại.
Mỗi lúc anh ôm vợ làm nũng.
Tôi cũng nhân cơ hội ôm bắp đùi góp phần náo nhiệt.
Lúc đó.
Anh ấy nhìn tôi với vẻ ấm ức.
Gì?
Mọi người đều nịnh nọt.
Còn phân biệt ai cao quý hơn hả?
Họ thường xuyên chơi trò giao phối. (Vì góc nhìn của bạn Ngáo nên mình để vậy nhé)
Nhưng mà chị chủ không có sinh con.
Tôi nghĩ đó là do lỗi anh chủ.
Cho tới một ngày.
Tôi tìm thấy một cái hộp dụng cụ cản trở quá trình sinh sản của con người.
Bốn bề vắng lặng.
Tôi tha hộp dụng cụ này đi.
Vứt.
Một tháng sau.
Chị chủ mang thai.
Anh chủ mừng như điên.
Phát ra 800 triệu bao lì xì.
Chị chủ mang thai đôi.
Ai cũng lo chị chủ gầy quá, sức khỏe chịu không nổi.
Thậm chí anh chủ còn yêu cầu chị chủ giảm thai.
Con người, đúng là kiểu cách.
Tụi tôi một lần có thể đẻ 10 con.
Chị chủ có 2 con.
Tôi là đứa không gì không thể làm, không lẽ chị chủ không làm được?
Chị chủ tôi là người cứng đầu.
Người bé tẹo.
Lúc gần sinh, bụng còn to hơn người.
Chị ấy mạnh mẽ sinh được 2 con.
Đứa đực đứa cái.
Khỏe