Ngự Thiên Dung bảo Trì Dương đi mời Tịch Băng Toàn, dặn hắn nói hộ vệ của Tịch Băng Toàn mời Tịch Băng Toàn lát nữa đến chỗ nàng.
Khi Trì Dương trở về lại nói cho nàng, Tịch Băng Toàn đã hai ngày không trở lại, Ngự Thiên Dung không khỏi nhíu mày, hắn có chuyện phiền toái gì khác?
Lam Tĩnh Phong lạnh lạnh nói: “Đã nói cho ngươi là Thanh Quốc sắp không an ổn, rời đi Tịch phủ là tốt nhất, ngươi không nghe!”
“Ngươi có biết thân phận của Tịch Băng Toàn không? Nói cho ta nghe một chút đi!”
“Lười lãng phí…”
“Ta có thể đáp ứng ngươi một điều kiện, chỉ cần không vi phạm nguyên tắc của ta.” Ngự Thiên Dung ngắt lời hắn, nghiêm túc nhìn hắn.
Lam Tĩnh Phong cùng nàng nhìn nhau một hồi, thở dài, “Được, món nợ này ta nhớ kỹ, về sau sẽ tìm cơ hội cho ngươi trả!”
…
Ngự Thiên Dung nghe Lam Tĩnh Phong nói xong, đáy lòng âm thầm thở dài.
Nàng biết hắn không đơn giản, nhưng chưa bao giờ nghĩ hắn cư nhiên là Thanh Quốc nhất đẳng Hầu gia, lại là một Hầu gia tay cầm binh quyền, đến Thái tử Thanh Quốc còn phải kiêng kị.
Tịch gia là thừa kế hầu tước, mà Tịch Băng Toàn gia gia không chỉ có một cái Hầu gia, mà còn là đương triều đại tướng quân, tay cầm một phần ba binh quyền của Thanh Quốc.
Phụ thân của Tịch Băng Toàn cũng là một võ tướng, con cháu Tịch gia cơ hồ hơn phân nửa là ở trong quân doanh, thân phận không đồng nhất, bất quá, thế lực của Tịch gia ở Thanh Quốc không thể khinh thường.
Sự ganh đua giữa đương kim Thái tử và Tam hoàng tử đang càng ngày căng thẳng theo mỗi năm hoàng đế già đi.
Mà tam hoàng tử xưa nay thân thiết với Tịch Băng Toàn, điều này khiến Thái tử rất là kiêng kị, lo sợ Tịch gia sẽ ở phút cuối cùng đứng ra ủng hộ Tam hoàng tử.
Cho nên, Thái tử tới nay đều làm khó dễ Tịch gia không ít, chỉ là không dám làm càn, dù sao hắn còn chưa định xé rách mặt, cũng hy vọng Tịch gia không trợ lực Tam hoàng tử.
Trước đó không lâu, trong cung truyền ra tin tức, nói Hoàng Thượng sắp trụ không được, nay đã là bệnh nặng nằm liệt giường hơn một tháng mà không thấy chuyển biến tốt.
Các Thái y đã thúc thủ vô sách, lời nói lớn mật chính là chờ chuẩn bị hậu sự.
Bởi vậy, những hoàng tử nào có cơ hội tranh thủ ngôi vị hoàng đế đều bắt đầu tự hành động… Bởi vậy, thế cục liền không an ổn.
“Ý sư huynh nói là Thái Tử định mưu hại Tịch phủ?”
Lam Tĩnh Phong nhún nhún vai, “Đừng kéo ta theo, ta cũng không có nói như vậy.”
“Như vậy, sư huynh cho rằng Tịch Băng Toàn sẽ ủng hộ Tam hoàng tử sao?”
“Ừm, ta cũng không có nói như vậy.”
Hứ, nam nhân không chịu trách nhiệm! Ngự Thiên Dung bất mãn liếc hắn một cái, Lam Tĩnh Phong thực vô tội nhìn nàng, “Sư muội, ta chỉ nói thế cục cho ngươi, về phần bọn họ định làm gì, ta không biết, cũng không muốn biết.
Đối với ta mà nói, Tịch phủ sẽ gặp phải vận mệnh gì, ta tuyệt không quan tâm, đối với Thanh Quốc sẽ phát sinh nhiễu loạn gì, ta càng thêm không quan tâm.”
“Được rồi, ta đã biết, ngươi là cùng dạng với sư phó, đều nhìn không vừa mắt người Thanh Quốc, đúng không!”
“Ách, đại khái là vậy!”
Hừ, thật muốn đấm hắn một cái! Ngự thiên cố gắng tập trung, cẩn thận phân tích