Hoàng hậu tứ hôn?
Hôn nhân chính trị sao! Ngự Thiên Dung khẽ nhăn đôi mày thanh tú, “Lâm công tử, vị hoàng hậu này là mẽ của vị hoàng tử nào a?”
“A, là Thái Tử..”
A, thế thì rất đáng ngờ! “Không biết cô gái được tứ hôn là con nhà ai?”
“Ừm, hình như là cháu gái của Thái Phó.”
“Thái Phó? Không biết Thái Phó và hoàng hậu có quan hệ gì?”
Đáy mắt Vô Nhan lóe lên chút tinh quang, lại bình tĩnh trả lời: “Là phụ thân của hoàng hậu.”
A, quan hệ thật là gần gũi a! Ngự Thiên Dung ngồi bên cạnh bàn, nhẹ nhàng gõ mặt bàn, ánh mắt ngưng tụ ở không biết tên nơi nào đó, tựa hồ ở suy nghĩ sâu xa lại tựa hồ chính là đang dưỡng thần.
“Ngự phu nhân, ta thấy ngươi vẫn là mau rời Thanh Quốc đi, Tịch phủ nếu có nữ chủ nhân, nhiều phương diện sẽ thay đổi.”
Nữ chủ nhân? Ha ha… Tịch phủ, Tịch Băng Toàn! “Tịch Băng Toàn —— hắn đồng ý sao?”
Vô Nhan thở dài, “Chuyện này thì hắn đồng ý hay không đồng ý có ích gì? Vi phạm ý chỉ của hoàng hậu sẽ bị vấn tội, Tịch phủ cũng không thể làm chuyện đại nghịch bất đạo.”
Vậy nghĩa là không đồng ý! Khóe miệng Ngự Thiên Dung khẽ nâng lên sáng lạn tươi cười, Vô Nhan nhìn cũng không thất thần, nguyên lai nữ nhân này cười rộ lên cũng rất mị lực!
“Lâm công tử, ngươi nói, đám người áo đỏ dưới địa lao kia, nếu ta cho bọn hắn một cơ hội tự do, ngươi nghĩ bọn họ có chấp nhận hay không?”
A! Có ý gì, Vô Nhan chưng hửng, hồi lâu sau mới dè dặt hỏi: “Ý của ngươi là —— “
“Nhờ bọn họ làm giúp ta một chút chuyện, nếu làm tốt, ta sẽ thả bọn họ.”
“Thả?” Đơn giản như vậy?
Ngự Thiên Dung liếc nhìn hắn một cái, “Thế nào, Lâm công tử hình như không tin tưởng con người của ta.”
“Không phải, không phải, chỉ là tò mò thôi, chẳng lẽ Ngự phu nhân không lo bọn họ sau trở về sẽ quay lại tìm ngươi gây phiền toái?”
Ngự Thiên Dung mỉm cười, “Đó là chuyện sau này, nếu bọn họ đã có được tự do rồi mà vẫn như trước, muốn trở về chịu chết, ta cũng không ngại lại hao tâm tốn sức một lần.”
Chết! Lại đến liền giết sao? Vô Nhan cảm thấy nàng thật sự là một nữ tử kiên quyết, nói hiểm cũng không đúng, nói không hiểm càng không đúng… Ngự Thiên Dung ngày xưa đã tiêu thất, nàng không hề là nàng sao? Làm sao Băng Toàn phát hiện nàng thay đổi, còn xả ra mối quan hệ mập mờ với nàng nữa?
“Lâm công tử, lời ta nói, ngươi còn chưa trả lời a!”
“Ừm, ta nghĩ bọn họ hẳn là chấp nhận thôi!” Vô Nhan theo bản năng trả lời, tên nào không đáp ứng mới là đứa ngốc!
Ngự Thiên Dung khẽ cười rộ lên, “Ta cũng nghĩ vậy.”
“Ngạch… Ta chỉ là cảm thấy là con người ta ai cũng yêu quý sinh mệnh nên sẽ chấp nhận…” Vô Nhan bừng tỉnh mới giật mình thấy mình tựa hồ nói lậu miệng, liền vội vàng giải thích.
Ngự Thiên Dung thản nhiên nhìn hắn, “Không cần giải thích, ta hiểu.” Nàng muốn hỏi cũng là kết quả này, bởi vì chỉ có hắn gật đầu, đám người áo đỏ kia mới tận tâm hết sức làm việc.
Chính là nếu hắn còn muốn giấu diếm thân phận, nàng cũng không vội vã vạch trần, chỉ cần hắn không động thủ trước là được.
Nghĩ vậy, Ngự Thiên Dung lại nói với hắn: “Lâm công tử, ngươi đã đồng ý với quan điểm của ta, như vậy, chuyện này liền giao cho ngươi đi xử lý đi.
Hộ vệ của ta, một người phải bảo vệ ta, một người thì bị thương, đành