Triển Cảnh thấy Ngự Thiên Dung hôn mê bất tỉnh, rất lo lắng hỏi, “Sư phụ, độc của phu nhân phải giải thế nào?”
Độc Quái kháp kháp ngón tay tính toán, “Giờ đã qua hai ngày, bỏ lỡ cơ hội giải độc, có chút phiền toái —— “
“Sư phụ!”
“Tiểu tử, đừng nóng vội, ta còn chưa nói xong a!” Độc Quái bất mãn trừng mắt nhìn Triển Cảnh, “Mặc dù có phiền toái, bất quá, với ta mà nói, không thể xem là rất phiền toái.
”
Nghe vậy, Triển Cảnh buông lỏng nỗi lo trong lòng, chờ mong nhìn Độc Quái, “Sư phụ, vậy ta cần làm cái gì?”
Độc Quái nhìn hắn ha ha cười: “Rất đơn giản, ngươi lấy ra chút máu đi!”
A?
Mọi người đồng loạt nhìn Độc Quái, không biết lão có ý gì.
Độc Quái bất mãn đảo mắt nhìn mọi người, “Có vấn đề gì sao?”
Triển Cảnh vội vàng lắc đầu, “Không phải, chỉ là không rõ sư phụ cần để làm gì, cần bao nhiêu.
”
“Vô nghĩa, đương nhiên là để giải độc cho phu nhân các ngươi!”
A! Dùng máu người để giải độc? Chuyện này thật đúng là mới mẻ! Hạ Duyệt nghi hoặc liếc nhìn Độc Quái một cái, chắc không phải là cố ý trêu Triển Cảnh đi! Đương nhiên, hắn cũng không dám dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Độc Quái nhiều lắm, lão nhân này rất tinh, nếu sơ suất sẽ đắc tội, rất phiền toái.
Độc Quái đưa tay chỉ vào Phượng Hoa, trầm giọng nói, “Ta đã sớm biết máu của Triển Cảnh, là thuần dương, Phượng Hoa, tiểu tử ngươi lại đây, ta thấy bộ dáng ngươi thế này chắc là thuần âm!”
Hứ, tác yêu tác quái! Phượng Hoa bước tới, đưa tay cho lão bắt mạch, Độc Quái bắt mạch xong, cười tủm tỉm nhìn Phượng Hoa, “Tiểu tử, ngươi quả nhiên là thể chất thuần âm, vậy cũng đúng lúc, ngươi và Triển Cảnh, mỗi người lấy một chén máu ra đây!”
“Lão nhân, ngươi không phải định mưu hại ta đi!” Phượng Hoa rất là hoài nghi Độc Quái là cố ý chỉnh bọn họ.
Độc Quái liếc nhìn hắn một cái, “Tùy ngươi, thích cho thì cho, không cho thì thôi, dù sao cũng không phải là phu nhân của ta, ta chỉ là khách, cũng không phải là hộ vệ của nàng.
”
Triển Cảnh kéo kéo tay áo Phượng Hoa, ý bảo hắn đừng chọc giận Độc Quái.
Phượng Hoa hừ lạnh một tiếng, liếc nhìn Ngự Thiên Dung còn đang hôn mê một cái, “Đúng là tự làm tự chịu, còn muốn kéo ta cùng chịu tội!”
Ách… Xem ra Phượng Hoa lần này rất khó chịu, không biết phu nhân làm thế nào chọc giận hắn! Hạ Duyệt nhìn thoáng qua Ngự Thiên Dung trên giường, xem ra khi phu nhân tỉnh lại sẽ phải chịu chút tội.
Lấy máu xong, Độc Quái trộn máu bọn họ lại, bỏ thêm vài loại dược liệu vào, vừa khuấy vừa vận nội lực làm nóng, cuối cùng mới cho người đỡ Ngự Thiên Dung uống bát huyết dược.
Triển Cảnh lo lắng nhìn Ngự Thiên Dung, “Sư phụ, như vậy là có thể giải độc cho phu nhân rồi sao?”
“Chẳng lẽ ngươi muốn lấy thêm máu nữa cho nàng ăn?”
“Nếu cần, ta không ngại!”
Độc Quái chậc chậc hai tiếng, nhìn sang Phượng Hoa, “Nhưng có người không đồng ý đâu!”
Phượng Hoa trừng mắt nhìn hắn một cái, tiện đà liếc nhìn Triển Cảnh một