Phượng Hoa lạnh lùng nhìn người trong đại sảnh, “Thật ngại quá, hôm nay là ngày để tang phu nhân nhà ta, cho nên, các ngươi chọn một chú rể khác để bái đường đi!”
Này quả thực chính là vũ nhục, rõ ràng vũ nhục!
Phụ thân tân nương tử mặt mày âm trầm trừng mắt nhìn Phượng Hoa, lão, Lôi Chí Tôn, thân là Thiên Trúc thần y, diệu thủ hồi xuân, có thể bước vào cửa nhà mình, có biết bao người cầu còn không được! Hắn lại dám làm nhục lão như vậy, còn tên Triển Cảnh nữa, cư nhiên dám ở trước mặt công chúng vứt bỏ nữ nhi của lão! Cơn tức này, lão nếu không trả, thề không làm người!
Không hề báo trước, một bàn tay bí mật mang theo sức gió mạnh mẽ đánh úp về phía Phượng Hoa.
Thiên Trúc thần y nổi giận, vừa ra tay liền xuất ra Đoạt Mệnh Ưng Trảo, mọi người đều hít một ngụm khí lạnh, cảm thấy tiểu tử này đã không thể cứu! Võ công của Thiên Trúc thần y, người bình thường sao có thể ngăn cản, cho dù là giang hồ cao thủ cũng không dám dễ dàng trêu chọc vị Thiên Trúc thần y này đâu!
Phượng Hoa nhanh nhẹn lui về phía sau một bước, trường kiếm đồng thời ra khỏi vỏ, cùng lão giao thủ.
Hai người từ trong phòng đánh ra ngoài phòng, càng đấu càng là gió nổi mây phun.
Tân nương tử Lôi Thiên Kiều vốn đang tức giận, thấy bọn họ cứ đánh nhau mãi lại bắt đầu sốt ruột, nhịn không được gọi phụ thân đang trong vòng chiến: “Phụ thân, chúng ta đuổi theo Triển đại ca trước quan trọng hơn, nữ nhi nhất định phải cho hắn một cái công đạo!”
Lôi Chí Tôn nghe vậy vội thu tay lại, nhìn về phía nữ nhi, lại trừng mắt nhìn Phượng Hoa, “Tiểu tử, món nợ chờ lão phu thu thập xong tên tiểu tử Triển Cảnh kia lại tính sổ với ngươi!”
Phượng Hoa nhún nhún vai, không thèm để ý, “Tùy thời phụng bồi, bất quá, hắn sẽ không trở về, các ngươi đuổi theo cũng vô dụng!”
Lôi Thiên Kiều nổi giận đùng đùng, trừng mắt nhìn Phượng Hoa, “Lôi gia chúng ta chưa từng đắc tội ngươi.
Ngươi phá hư chung thân đại sự của ta, đến tột cùng là vì sao?”
Phượng Hoa lạnh lùng nhìn nàng, “Không vì cái gì, chỉ là hắn không thuộc về ngươi mà thôi!”
“Nói bậy, Triển đại ca rõ ràng đã chính mồm đáp ứng cưới ta!”
Phượng Hoa bĩu môi, mỉa mai nói: “Là ngươi trước dùng phương pháp giải Triền Tâm Cổ Độc làm dụ hoặc, khiến hắn bất đắc dĩ phải đáp ứng ngươi, đúng không?”
Lôi Thiên Kiều sửng sốt, nàng đúng là có nói với Triển Cảnh chuyện phụ thân có thể giải Triền Tâm Cổ Độc, nhưng vì hao phí tinh lực quá lớn, nên bình thường phụ thân sẽ không ra tay, trừ phi là chí thân sở cầu… Cũng nói, phương pháp giải độc không thể truyền ra ngoài!
Trời ạ, chẳng lẽ Triển Cảnh vì thế mà hiểu lầm nàng uy hiếp hắn? Lôi Thiên Kiều nhất thời sửng sốt, thiên địa chứng giám, nàng lúc ấy nói hoàn toàn là lời nói thật, mặc dù có chút muốn dụ hoặc Triển Cảnh, nhưng thực không định uy hiếp hắn a?
Khó trách Triển Cảnh quyết định muốn kết hôn nàng rồi nhưng vẫn bảo trì khoảng cách với nàng, nguyên lai… “Ta không có uy hiếp hắn!”
Phượng Hoa lại không tin, không có uy hiếp, Triển Cảnh làm sao sẽ chủ động cưới nữ nhân khác? Hừ! Tưởng hắn là đứa nhỏ ba tuổi sao!
“Phụ thân, chúng ta mau đuổi theo Triển đại ca, con phải giải thích rõ ràng với hắn!” Lôi Thiên Kiều kéo ống tay áo Lôi Chí Tôn, khóc không ra nước mắt.
Lôi Chí Tôn thật mạnh hừ một tiếng, nếu tiểu tử