Ngày hôm sau, hôn lễ tiến hành như bình thường.
Phượng Hoa từ sáng sớm ngồi bắt chéo chân trên một gốc cây đại thụ trong đại viện, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đại sảnh đầy màu đỏ…
Triển Cảnh, vì cứu nàng, ngươi quyết định cưới một nữ nhân mình không thương.
Nàng, vì ngăn cản hắn hy sinh hạnh phúc của mình, không sợ nguy hiểm lựa chọn cùng đi với Bùi Nhược Thần, sau đó bị kế hoạch của mình hại chết!
Ha ha, tình yêu giữa nam và nữ trên thế này thật đúng khó hiểu a! Nếu là hắn, hắn sẽ không bao giờ gật đầu đáp ứng cưới con gái của Thiên Trúc thần y.
Hừ, nếu là hắn, hắn chỉ biết dùng võ lực buộc bọn họ nói ra phương pháp giải độc, mà không phải ủy khuất bản thân để trao đổi!
Nghĩ đến Ngự Thiên Dung, đáy lòng hắn lại như bị xé rách, đau đến thiếu chút nữa không thể hô hấp, vì sao lại như vậy? Hắn thực không vui, hắn thực không cam lòng, chính mình rõ ràng đã giúp người nọ thành công loại trừ một kình địch, vì sao lại bởi vì chuyện ngoài ý muốn của nàng mà tâm thần hoảng hốt? Đáng giận!
Loảng xoảng một tiếng, một bầu rượu tinh xảo rơi xuống đất, vỡ tan, nhưng không chút quấy rầy đến tiếng kèn trống trong đại sảnh.
Nơi đó, vẫn náo nhiệt như cũ, tân khách không ngừng…
Khóe miệng Phượng Hoa bỗng nhiên gợi lên một nụ cười lãnh khốc.
Nàng đã chết, vì cái gì nữ nhân đó còn có thể mặt vui vẻ, cười ngọt ngào đến vậy? Ả hẳn là không biết, Triển Cảnh căn bản không thuộc về ả?
“Tiểu tử, ngươi lãnh nghiêm mặt làm gì? Giống như ai thiếu ngươi mười vạn tám ngàn lượng!” Độc Quái bỗng nhiên xuất hiện, vỗ vỗ vai Phượng Hoa.
Phượng Hoa mỉm cười, “Không có ai thiếu tiền ta, trên đời này cũng không có ai dám thiếu ta!”
Đúng là một tên cuồng ngạo! Độc Quái nhìn về hướng đại sảnh, âm thầm thở dài, “Sao Ngự Thiên Dung chưa tới ngăn cản hắn? Nàng đã nhận được thư của ta, phải biết là trừ bỏ nàng ra, không ai có thể ngăn được tên tiểu tử Triển Cảnh này.”
“Nàng đã đến đây!”
“A?” Độc Quái mê hoặc nhìn chằm chằm Phượng Hoa, “Ngươi giỡn với ta a, ta đâu có thấy nàng, nếu tới, sao còn không chịu hiện thân, sắp bái đường rồi kìa!”
Phượng Hoa nhìn phương xa, cười nhẹ, tựa hồ đang tự giễu, “Đúng vậy, vì sao không chịu hiện thân? Đó là vì nàng không thể hiện thân a! Ha ha…”
“Có ý gì a?” Độc Quái nhìn Phượng Hoa, bỗng nhiên cảm thấy run sợ, chắc sẽ không phải là Ngự Thiên Dung lại bị kẻ nào đó làm gì đi?
Phượng Hoa liếc mắt nhìn Độc Quái một cái, “Lát nữa ngươi sẽ biết.”
…
“Nhất bái thiên địa!”
“Nhị bái —— “
Bà mối đứng thẳng bất động, nhìn nam tử một thân y phục trắng như tuyết, quên cả nói tiếp.
Nam nhân này thật sự là quá kiêu ngạo, cư nhiên ăn mặc như đang chịu tang tới tham gia hôn lễ người ta!
Mà phụ thân của tân nương tử trừng ánh mắt sắc bén, hung hăng liếc Phượng Hoa.
Phượng Hoa lại nhìn như không thấy, thong thả đi vào, chậm rãi đến bên cạnh Triển Cảnh: “Ngày hôm qua ta đã nói rồi, phu nhân ra lệnh ngươi không thể cưới vợ như vậy!”
Triển Cảnh giận tái mặt, “Phượng Hoa, ngươi đừng náo loạn, ta là —— “
“Phu nhân cũng