Bùi Nhược Thần vừa lòng gật gật đầu, tiếp tục nói, “Về phần Nam Cung Tẫn, chính ngươi hẳn là rõ ràng, vốn hắn không phản cảm gì với ngươi, nhưng sau này Ngự gia kiêu ngạo, Ngự lão gia tử không biết xuất phát từ cái tâm tư gì, cường ép đem ngươi gả hắn, à, ngoại giới thì nói là ngươi đau khổ năn nỉ lão già đó thỉnh hoàng thượng hạ chỉ.
Thế nên Nam Cung Tẫn bắt đầu phản cảm ngươi, sau đó khi ngươi tiến vào phủ tướng quân, bị người ta lần lượt hãm hại, hắn liền càng ngày càng phản cảm ngươi.
Đương nhiên, nguyên nhân trọng yếu nhất thì ngươi cũng biết, vì tiểu thiếp kia của hắn nói dối, lại nói, hắn cũng rất đáng thương, cư nhiên bị nữ nhân mình sủng hung hăng đùa bỡn mấy năm, thật sự là đáng thương!”
Ngữ khí tuy đạm bạc nhưng lại khiến người ta chân thực cảm nhận được, nếu việc này xảy ra với Bùi Nhược Thần, hắn chắc chắn sẽ tru di cửu tộc của nữ nhân cho hả giận.
Đương nhiên, chuyện đó cũng không có khả năng xảy ra với hắn, tính đến nay, hắn còn chưa sủng một nữ nhân nào.
Ngự Thiên Dung nghe xong, rùng mình một chút, nam nhân này rất ngoan độc, về sau cố đừng chạm đến điểm mấu chốt của hắn, bằng không, chính là nhóm lửa thiêu thân a!
“Về phần Ám Thần Sơn Trang, còn có tên Tần Khiếu của Thất Vong Môn, lại thêm tên đồ đệ Lam Tĩnh Phong của sư phụ ngươi, ngươi và bọn họ có ân oán gì, ta thực không rõ lắm, chuyện này phải hỏi chính ngươi thôi.
Bất quá, ta đoán ngươi chọc không phải là Ám Thần Sơn Trang, mà là chọc phải người có địa vị trong Ám Thần Sơn Trang, mới khiến hắn dùng đến thế lực của Ám Thần Sơn Trang để đả kích ngươi.”
Ách, tính tính một hồi, kẻ địch của Ngự Thiên Dung toàn là những kẻ cường đại a! Mà kẻ mạnh nhất chính là Ám Thần Sơn Trang, đám người này so với bọn Vô Nhan, Tần Khiếu của Thất Vong Môn còn đáng sợ hơn nhiều!
“Kế tiếp chúng ta phải đi Thanh Quốc tìm Tịch Băng Toàn, đám kẻ địch kia ngươi thật không thể khinh thường, cho nên, ngươi nhớ vạn phần cẩn thận đó a!”
“Đi Thanh Quốc? Làm chi?” Ngự Thiên Dung bị quyết định đột ngột này làm cho hoảng sợ, nàng còn đang định thường thường về nhà thăm bảo bối của mình nha!
Bùi Nhược Thần liếc xéo nhìn nàng một cái, “Thứ nhất, ta lúc trước nói rồi, ngươi đã đáp ứng điều kiện ta, ta liền phái người đến Thanh Quốc giúp Tịch Băng Toàn làm chút việc nhỏ, điểm này ta sẽ không nuốt lời.
Thứ hai, ta cần ngươi hỏi rõ ràng quan hệ giữa Tịch Băng Toàn và Vô Nhan, tốt nhất có thể lấy chi tiết của Vô Nhan.
Thứ ba, Phượng Hoa không phải đã đi Thanh Quốc sao, chúng ta phải tìm hắn tính sổ a, hơn nữa, ta không tin là hắn chỉ đi du sơn ngoạn thủy.”
Hứ, nói lòng vòng một hồi cũng chỉ là hắn có tư tâm thôi! Ngự Thiên Dung ngáp một cái, “Ưm… Buồn ngủ quá à, trở về ngủ thôi!”
Bùi Nhược Thần đưa tay nắm bả vai của nàng, “Đừng nghĩ giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo, chúng ta ngày mai sẽ đi.
Bất quá, ta thấy Triển Cảnh như vậy, ngươi tốt nhất mang hắn theo, miễn cho sơ sẩy bị người ta ám sát!”
“Không thể nào, công phu của hắn tuyệt không thấp.”
“Nhưng hắn đã không còn ý chí chiến đấu, hơn nữa,