“Ta nói rồi, hiện tại ta không muốn thành thân!”
“Thiếu gia, tánh mạng của ngài không phải chỉ thuộc về một mình ngài, ngài là hy vọng của Trì gia, ta hy vọng ngài đừng bởi vì sự tùy hứng của bản thân mà bỏ mặc Trì gia!”
Triển Cảnh đột nhiên giương mắt, nhìn chằm chằm Đại trưởng lão, “Ta không muốn thành thân, chính là bất hiếu sao? Ta không muốn thành thân, chính là không quan tâm Trì gia sao? Như vậy, ta muốn hỏi một câu, Đại trưởng lão, các ngươi cùng nhau bức ta thành thân thì là cái gì? Ta vẫn kính các ngươi là trưởng bối, chưa từng xem các ngươi là hạ nhân, thì các ngươi có thể dùng một câu vì tốt cho ta, vì tốt cho Trì gia, là có thể yêu cầu ta làm chuyện mà mình không thích sao?”
Đại trưởng lão luôn luôn lãnh trầm bị lãnh khí bỗng nhiên bạo ra từ người Triển Cảnh làm giật mình, sửng sốt nửa ngày mới hoàn hồn, “Thiếu gia, chúng ta không dám miễn cưỡng ngài làm bất cứ chuyện gì, chỉ là, hy vọng ngài có thể thận trọng suy nghĩ cho vấn đề tông đường của Trì gia.”
“Đại trưởng lão, con nối dòng cho Trì gia thật sự trọng yếu như vậy sao?”
“Đương nhiên, trăm sự lấy chữ hiếu làm đầu, mà thánh hiền cũng có câu: vô hậu chính là đại bất hiếu!”
Hiếu? Nếu Trì gia không phải chỉ còn một mình hắn lưu lại, nói vậy hắn sẽ không cần phải để ý chuyện con nối dòng! Nhưng cho dù chỉ còn một mình hắn, hắn cũng không muốn vì con nối dòng mà thành thân.
Hắn còn nhớ rõ, năm đó Trì gia bị hãm hại, Ngự Trung Đức là chủ mưu, là hắn chủ đạo, nhưng, nếu không có nội tặc Trì gia cấu kết, há có thể trong một khoảng thời gian ngắn hãm hại được Trì gia, càng thêm không thể chèn ép người Trì gia đến không lối thoát? Ba vị trưởng lão nghĩ rằng hắn không biết việc này, nhưng, hắn không phải kẻ ngốc!
Nhiều năm qua, ba trưởng lão vẫn nói Trì gia phải điệu thấp làm việc, để tránh giẫm lên vết xe đổ, còn nói những tộc nhân còn sống phải rời khỏi quan trường.
Nhưng, hắn thấy rõ ràng, tên nội tặc kia vẫn còn sống rất tốt, thậm chí còn là kẻ giàu có nhất trong tộc!
Trì gia, gia đình bị giết chỉ là gia đình của hắn, cũng không phải toàn bộ Trì tộc! Ba người bọn họ, tuy rằng đã có ân dưỡng dục với mình, cũng có ân bảo hộ mình, nhưng cũng vẫn thiên vị kẻ nội tặc kia! Cho nên, hắn bất mãn, càng không thích hành vi chen vào việc của người khác của ba vị trưởng bối!
“Thiếu gia ——” ba vị trưởng lão thấy Triển Cảnh tựa hồ căn bản không nghe bọn họ nói chuyện, không khỏi có chút tức giận.
Triển Cảnh quay đầu nhìn bọn họ, “Ba vị trưởng lão, lòng ta đã quyết, sẽ không cưới nữ nhân khác!”
“Khác? Chẳng lẽ ngài nhất quyết phải cưới ả nữ nhân Ngự Thiên Dung bị thiên hạ phỉ nhổ kia? Ngài chẳng lẽ quên nàng chính là nữ nhi của kẻ đã giết cha ngài, còn có, ngài đừng quên, nàng còn là một hạ đường phụ?”
“Đủ! Chuyện của phu nhân không cần ba vị trưởng lão quan tâm, mời các ngươi tôn trọng nàng.”
“Tôn trọng? Thiếu gia, ngài muốn chúng ta tôn trọng một ả nữ nhân bị người ta ruồng bỏ?” Đại trưởng lão châm lửa, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Triển Cảnh, trong lòng vô cùng phẫn nộ.
Triển Cảnh không chút rụt lui vì cơn giận của Đại trưởng lão, vẫn lạnh lùng thản nhiên như trước, “Đại trưởng lão, đừng nói nữa, ta không muốn tranh luận cái gì với các ngươi, chỉ là muốn sống dựa theo tâm ý của bản thân.
Với ta mà nói, kỳ thật, giết Ngự gia lão nhân như vậy đủ rồi, oan có đầu nợ có chủ, người của Ngự gia đã chết nhiều như vậy cũng đã đủ đền tội.”
Ba vị trưởng lão nghe vậy đều là quá sợ hãi, “Quân Nhan, ngươi nói cái gì?”
Triển Cảnh lạnh nhạt nhìn bọn họ, “Ta nghĩ các ngươi đã nghe rõ rồi chứ, ta không muốn lặp lại lời mình đã nói.”
“Quân Nhan —— “
“Đừng nói nữa, Đại trưởng lão, cha và nương ta dưới cửu tuyền dù có biết cũng sẽ không miễn cưỡng ta làm cái gì, ta báo xong đại cừu của Trì gia, một ít con kiến còn lại thì ngày sau tùy thời có thể diệt trừ, các ngươi không cần lo lắng, hãy an hưởng tuổi già đi!”
Đại trưởng lão tức giận đến đỏ mắt, vỗ bàn một cái, “Tốt, tốt, tốt lắm! Cánh cứng rắn, vài lão nhân như chúng ta đã trở thành vô dụng, đúng là tốt lắm! Ta hỏi lại ngài một lần nữa, ngài có phải nhất quyết muốn ở lại chỗ này?”
“Đúng vậy, sau này, ta đều sẽ thủ hộ chủ nhân của nơi này.” Triển Cảnh nói thực kiên quyết, không có một chút chần chờ.
Cũng vì như vậy, khiến Đại trưởng lão càng then tức giận, liên tục trừng mắt hắn một hồi lâu, cuối cùng phẩy tay áo bỏ đi, “Trì Quân Nhan, ngươi nếu không thay đổi chủ ý, như vậy, sau này cũng đừng tới tìm chúng ta! Coi như giữa chúng ta không còn quan hệ gì nữa!”
“Ba vị trưởng lão đi thong thả, Quân Nhan không tiễn, ngày sau, Quân Nhan cũng chỉ là Triển Cảnh, hy vọng các ngươi đừng quên!”
“Ngươi —— “
Đại trưởng lão chỉ vào mặt Triển Cảnh, nhất thời tìm không thấy lời gì để nói, dậm chân một cái, giận dữ rời đi.
Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão đều liếc nhìn Triển Cảnh một cái, đi theo Đại trưởng lão rời đi.
Nhìn ba vị trưởng lão đều rời đi, Tiểu Lam lo lắng nhìn Triển Cảnh, “Công tử, ngài công nhiên trái ý của ba vị trưởng lão, chỉ sợ khiến những hộ vệ còn lại của Trì gia thất vọng, bọn họ mười mấy năm qua nhưng là —— “
“Không sao, sớm hay muộn đều sẽ đi những con đường khác nhau.”
“Nhưng ——” Tiểu Lam mặt màu lo lắng, “Ba vị trưởng lão đối với công tử có ân trọng như núi, có thể so với người nhà, công tử vì Ngự phu nhân mà rời đi bọn họ, có phải có quá mức hay không?”
Triển Cảnh liếc nhìn Tiểu Lam một cái, “Không sao, ngươi không cần lo lắng chuyện này, cứ nghiêm túc chăm sóc thiếu gia là tốt rồi!”
“Tiểu Lam không dám trái lệnh của công tử, nhưng, Tiểu Lam là nha hoàn của Trì gia, hy vọng công tử có thể ngẫm lại lời nói của ba vị trưởng lão.
Lão gia và phu nhân dưới suối vàng có biết, nhất định cũng hy vọng công tử được sống hạnh phúc!”
“Không cần nhiều lời, ta biết nên làm thế nào.” Triển Cảnh rời đi viện của mình, rời đi Hội Họa Viên, đi về hướng cửa hàng bánh ngọt của Ngự Thiên Dung.
Hắn không cần quá nhiều lời khuyên bảo, chỉ muốn im lặng ngẩn ngơ, không biết phu nhân đi đường có bình an? Khi nào mới trở về?
“Quân Nhan.”
Triển Cảnh quay sang nhìn lại, “Tam trưởng lão? Ngươi ở chỗ này chờ ta?” Tam trưởng lão là người có bộ dạng đẹp lão, mặt mũi hiền lành nhất, cũng là người khôn khéo nhất.
Triển Cảnh thấy ông một mình xuất hiện, trong lòng có chút bất an, “Trưởng lão còn gì căn dặn?”
Tam trưởng lão ha ha cười, “Thiếu gia nói đùa, thiếu gia xem chúng ta như trưởng bối, nhưng ta vẫn có tự mình hiểu lấy, chúng ta là hạ nhân, thiếu gia mới là chủ tử, không phải là có gì căn dặn, ta sở dĩ lưu lại chính là có một việc muốn nói cho thiếu gia thôi.”
“Chuyện gì?”
“Chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống đi, vừa ăn vừa nói chuyện!”
Triển Cảnh nghi hoặc dẫn Tam trưởng lão tới một cửa hàng bánh ngọt, Tam trưởng lão nhìn tấm biển treo trên cửa hàng, ha ha cười, “Không hổ là nữ nhân được Quân Nhan nhìn trúng, mở một cửa hàng ăn cũng có phong cách riêng.”
“Tam trưởng lão biết?”
“Nghe nói mà thôi, Quân Nhan a, so với cái tên trước kia, ngài tựa hồ thích tên do nàng tặng hơn a! Triển Cảnh, Triển Cảnh, cái gì gọi là Triển Cảnh a? Hay là nàng hy vọng ngươi triển khai miệng cười?”
Cái gì? Tên phu nhân đặt có ý là hy vọng hắn triển khai miệng cười?
Tam trưởng lão nhìn vẻ mặt của hắn, nhịn không được lắc đầu, “Ai… xem ra, ngươi đến nay cũng không biết a! Đúng là một cái đầu gỗ! Rõ ràng là đầu gỗ, sao lại si tình với nàng như vậy a? Tình duyên trên đời này thật đúng là kỳ quái a!”
Mặt Triển Cảnh hơi đỏ lên, hắn xác thực chưa từng nghĩ xem cái tên mà phu nhân đặt là có ý gì, “Tam trưởng lão, vẫn là nói chính sự đi, ngươi tìm ta có phải là —— “
“Không có, chỉ là muốn nói chuyện phiếm với ngài!” Tam trưởng lão cười ha ha, còn thực không khách khí gọi món đắt nhất trong cửa hàng, bắt đầu tinh tế nhấm nháp.
Triển Cảnh bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể kiên nhẫn chờ, mỗi khi Tam trưởng lão không muốn nói, có năn nỉ thế nào cũng vô ít, chờ ông ấy muốn nói, ngươi có muốn không nghe đều không được.
Thật lâu sau, tam trưởng lão ăn no uống đã, “Ừm, không tệ, không tệ, hương vị thật sự là không tệ! Tiểu tử ngươi thật đúng là rất có phúc a!”
“Tam trưởng lão!”
Tam trưởng lão vỗ vỗ bụng, ha ha cười, “Được rồi, được rồi, ta cũng không thừa nước đục thả câu.
Ngài có biết Hiên Viên thế gia không? Mạnh Quốc Hiên Viên thế gia.”
Triển Cảnh ngạc nhiên, “Biết.” Thuật bói toán của Hiên Viên thế gia vô cùng lợi hại, chuyện gì trên đời đều biết, không biết có bao nhiêu người đem tiền đến cầu cát tị hung.
“Ừm, biết là tốt rồi, dạo trước, chúng ta tình cờ gặp đại đương gia của Hiên Viên thế gia, thuận tiện nhờ hắn bói cho Ngự Thiên Dung một quẻ.
Ngươi có biết xảy chuyện gì không?”
Triển Cảnh lắc đầu, trong lòng có chút khẩn trương, “Phu nhân có chuyện gì sao?”
“Ừm, là trước lúc chúng ta đến, đã có người thỉnh đại đương gia của Hiên Viên thế gia bói cho Ngự Thiên Dung một quẻ, về phần là ai, thì không rõ lắm, Hiên Viên đại thiếu cũng không nói.
Chỉ là nói cho chúng ta biết quẻ gì.”
“Quẻ của phu nhân thế nào?”
“Đại hung.”
Loảng xoảng… Cái chén trong tay Triển Cảnh rơi xuống đất, nước trà văng tung tóe.
Tam trưởng lão lắc đầu thở dài, “Vốn, chúng ta tới khuyên ngươi cũng là vì muốn tốt, miễn cho ngươi cuối cùng thu được tin xấu sẽ càng khổ sở, không ngờ ngươi đã… Ai… đây hẳn là nghiệt duyên! Đáng tiếc!”
“Hiên Viên đại thiếu còn nói gì?”
“Cửu tử nhất sinh.
Hơn nữa, nàng còn khả năng trở lại nguyên lai chốn cũ, về phần là nguyên lai chốn nào nào, Hiên Viên đại thiếu cũng không nói gì, có thể là Ngự gia, là tướng quân phủ, cũng có thể là một nơi khác.”
Triển Cảnh cau mày, nhìn Tam trưởng lão, chậm rãi hỏi, “Cửu tử nhất sinh, cũng là còn có cả đời, ta tin tưởng phu nhân sẽ trở về.”
A? Tam trưởng lão bất đắc dĩ nhìn hắn, “Tiểu tử, vì một nữ nhân mà bỏ mặc ba lão nhân chúng ta, ngươi nhẫn tâm sao?”
Triển Cảnh thật sâu nhìn Tam trưởng lão, “Tam trưởng lão, ta cảm thấy ngươi hẳn là hiểu được, ta rời đi các ngươi như vậy là phương thức tốt nhất.”
Tốt nhất? Tam trưởng lão thật sâu nhìn Triển Cảnh, nhìn vào trong đáy mắt hắn, bỗng nhiên bi thương cười, “Nếu —— ha ha, cũng phải, từ xưa đã có câu danh ngôn, nếu muốn người khác không biết, trừ phi bản thân đừng làm! Quân Nhan, ta đã hiểu, ngài nếu đã lựa chọn con đường của mình, như vậy hãy tự mình đi tiếp đi! Đừng quay đầu lại, cũng không có đường rút lui, nếu, nếu tương lai chúng ta phải đứng ở lập trường đối lập, cũng phải kiên trì sự lựa chọn của ngươi, phải tin tưởng vào sự lựa chọn của mình! Đây mới là tính cách của một nam tử hán đại trượng phu nên có!”
“Ta sẽ! Cám ơn Tam trưởng lão nhắc nhỏ.” Triển Cảnh cung kính cúi đầu, “Tam trưởng lão, Triển Cảnh sẽ nhớ kỹ những lời ngươi nói!”
“Ừm, nam nhi tốt là phải có tình! Mặc dù là tư tình nhi nữ, thì đó cũng là một cảm tình không thể vứt bỏ! Phụ thân của ngài, đến chết cũng không thay đổi tình ý đối với nữ nhân mà mình yêu.
Hy vọng, ngươi cả đời này cũng là một nam nhân hữu tình, kiên trì đến cuối!”
“Tam —— “
“Được rồi, đồ ăn ngon cũng đã ăn, ta cũng nên đi! Ngài hãy bảo trọng!” Tam trưởng lão đứng dậy, nhẹ nhàng rời đi.
Lúc Triển Cảnh định lại nói cám ơn, thân ảnh Tam trưởng lão đã bay khỏi cửa hàng hơn mười thước xa, rất nhanh liền biến mất khỏi đầu đường.
“Triển thúc thúc.” Thanh âm Duệ Nhi kinh động Triển Cảnh, hắn hồi đầu thấy Trì Dương và Duệ Nhi đang đứng sau lưng mình.
Triển Cảnh chợt có chút lo lắng, không biết Duệ Nhi có nghe được những lời vừa rồi không.
Duệ Nhi nhìn Triển Cảnh, đôi mắt to chớp chớp, “Triển thúc thúc, những lời gia gia vừa mới nói lúc nãy là thật phải không?”
“Nói cái gì?”
“Hắn nói mẫu thân có đại hung!” Ánh mắt sáng ngời kia của Duệ Nhi khiến Triển Cảnh biết mình không thể lừa gạt được nữa.
Đáng giận, lúc nãy cư nhiên không phát hiện Duệ Nhi đã ở trong cửa hàng! Triển Cảnh trách cứ liếc nhìn sang Trì Dương một cái, Trì Dương bất đắc dĩ nhún nhún vai, hắn làm sao biết đến nơi đây sẽ gặp Triển Cảnh và lão gia hỏa kia, hơn nữa, còn nghe được tin xấu như vậy.
Thấy Triển Cảnh không trả lời, Duệ Nhi lại hỏi một câu, “Triển thúc thúc, ta đang hỏi thúc a!”
Triển Cảnh khó xử nhìn hắn, “Duệ Nhi, đó là lời của thuật sĩ, không thể tin.”
“Nhưng, ta nghe các thúc nói, Hiên Viên thế gia là bói toán thế gia, còn là một đại gia tộc nổi danh! Trì thúc thúc cũng thừa nhận rồi.”
Triển Cảnh buồn bực nhìn về phía Trì Dương, Trì Dương càng thêm buồn