“Tiểu muội, như vậy không được, muội phải nghĩ cách cứu nàng ấy, nếu tàn phế rồi, bọn họ về sau chẳng phải sẽ thực đáng thương sao?”
Nữ hài trắng mắt liếc tỷ tỷ nhà mình một cái, tưởng đây là thứ bệnh cảm mạo thông thường, tiện tay là có thể chữa hết sao? Đúng là người thích làm việc tốt bừa!
Nam tử liếc nhìn thê tử nhà mình một cái, quay sang nói, “Tiểu muội, muội nghĩ biện pháp đi!”
Nữ hài nhíu chặt cặp mày thanh tú, “Không phải muội không muốn cứu ta, mà là muội bất lực nha.
Quên đi, trước bảo trụ tánh mạng bọn họ, để xem cơ duyên của bọn họ thế nào!”
Sau khi được nữ hài châm cứu, phối hợp với một ít dược liệu, lại ngủ một ngày một đêm, Phượng Hoa rốt cuộc tỉnh.
“Công tử, ngươi tỉnh rồi?”
Phượng Hoa vừa mở mắt ra, việc làm trước tiên là tìm người bên cạnh mình, phát hiện Ngự Thiên Dung vẫn còn bên cạnh, hắn mới an tâm xuống, chẳng lẽ bọn họ đã đến địa ngục? Lúc này lại nghe một tiếng gọi kinh hỉ, hắn giương mắt nhìn lên, mới thấy trong phòng còn có một nha hoàn, “Ngươi là ai?”
“Công tử tỉnh là tốt rồi, ta lập tức đi thông tri thiếu gia và phu nhân, ta là nha hoàn của Đàm gia.
Chính thiếu gia và tam thiếu gia nhà chúng ta đã cứu hai vị.” Nha hoàn nói xong liền đi ra ngoài.
Nha hoàn của Đàm gia? Bọn họ không chết? Nơi này không phải địa ngục? Phượng Hoa kinh hỉ nhìn về phía Ngự Thiên Dung, “Phu nhân, phu nhân, chúng ta không chết! Phu nhân —— “
Liên tục hô vài tiếng, Ngự Thiên Dung vẫn không có phản ứng, Phượng Hoa bị dọa hoảng hồn, vội vàng đưa tay dò xét hơi thở, xác định Ngự Thiên Dung cũng còn sống, trái tim hắn mới tạm thời nhả ra, không chết là tốt rồi, hắn còn có thể chậm rãi nghĩ biện pháp!
Một lát sau, Đàm gia đại thiếu gia cùng đại thiếu phu nhân đi vào phòng Phượng Hoa, đây là một đôi vợ chồng thoạt nhìn thực giản dị, nam mạnh mẽ, nữ ôn nhu, đúng là một đôi giai ngẫu!
“Công tử đã tỉnh, thật sự đáng mừng.”
Phượng Hoa buông Ngự Thiên Dung ra, từ trên giường ngồi dậy, cảm thấy xương cốt toàn thân như bị vỡ vụn, “Đa tạ ân cứu mạng của hai vị, không biết đây là đâu?”
Đàm đại thiếu liếc nhìn kiều thê một cái, “Hàn Băng Cốc, không biết các hạ là từ đâu mà tới Hàn Băng Cốc của chúng ta? Chúng ta chính là ở đỉnh Tuyết Sơn phát hiện hai vị.”
Hàn Băng Cốc? Trong mắt Phượng Hoa lộ vẻ mê hoặc, đây là nơi nào, hắn chưa từng nghe nói qua a!
Đàm thiếu phu nhân nhìn Phượng Hoa, quan tâm hỏi: “Không biết hai vị đến đây bằng cách nào, vì sao lại xuất hiện trên đỉnh Tuyết Sơn của Hàn Băng Cốc?”
Phượng Hoa nhớ khe rãnh sâu thẳm kia, trong lòng chợt dâng lên một cỗ kinh hãi, hiện tượng kia rất kỳ quái! Thậm chí, hắn cũng không biết bọn họ rốt cuộc đã rơi xuống đất bao xa, “Chúng ta là trên đường trải qua một nơi hiểm yếu, từ trên một cái vực cao rơi xuống!”
Từ trên vực cao rơi xuống? Đàm thiếu gia cùng thiếu phu nhân quay sang nhìn nhau, trên đỉnh Tuyết Sơn của Hàn Băng Cốc căn bản không có vực gì a? Nhưng mà, nam tử này hiển nhiên không phải đang nói dối, nơi hiểm yếu? Là loại địa thế hiểm yếu nào khiến người ta rơi xuống đỉnh Tuyết Sơn? Xem ra hai người bọn họ cũng không phải là người bình thường a!
“Đại thiếu gia, lão gia và phu nhân đã trở lại.” Một gã sai vặt vội vàng tiến vào báo.
Đàm đại thiếu đứng dậy nhìn kiều thê nhà mình, “Phu nhân, ta đi đón cha mẹ, ngươi lưu lại an trí khách nhân đi!”
“Ừm, được rồi, phu quân đi thong thả.”
Sauk hi Đàm đại thiếu rời khỏi, thiếu phu nhân có chút tiếc hận nhìn Phượng Hoa, “Vị công tử này, thân thể của ngươi tu dưỡng chừng nửa tháng nữa liền không có gì đáng ngại, nhưng, vị cô nương này —— “
“Nàng là phu nhân nhà ta.”
“Ồ, quả thế, ta thấy hai vị cũng thực xứng a!”
Phượng Hoa mỉm cười, “Thật không, cám ơn.”
“Không cần cảm ơn, ta và phu quân cũng hy vọng những người hữu tình trong thiên hạ sẽ thành thân thuộc, hai người các ngươi là người có tình, cho nên chúng ta sẽ không bỏ mặc.
Bất quá, ta nghĩ có một việc nhất định phải nói cho ngươi, chân của quý phu nhân… Khả năng rất khó khỏi hẳn.”
Phượng Hoa nghe xong, trong lòng nhảy dựng, nghiêm túc nhìn Đàm thiếu phu nhân, hỏi, “Thỉnh thiếu phu nhân nói rõ.”
Đàm thiếu phu nhân than nhẹ một tiếng, “Muội muội của ta, y thuật tốt lắm, ngày hôm qua nàng đã chẩn trị cho các ngươi, cũng là nàng kê đơn cho các ngươi nên ngươi hôm nay mới tỉnh lại.
Nhưng, muội muội ta cũng có nói, vị phu nhân này vì lúc trước đã trải qua đại nạn, khiến đầu gối bị tổn thương, sau đó lại bị tuyết lớn đóng băng một ngày một đêm, khiến việc trị liệu đã khó lại càng thêm khó, sau này nếu không gặp được cơ duyên, có khả năng cả đời không thể đứng lên được!”
Cả đời? Đầu Phượng Hoa như nổ tung, chẳng lẽ hai chân phu nhân phải chịu tàn phế cả đời? Không được! Tuyệt đối không được! Hắn phải dẫn nàng rời đi, trở về tìm Bùi Nhược Thần, tên đó hẳn là có biện pháp! Đúng vậy, phải trở về tìm tên đó! Hắn không thể để phu nhân chịu tội như vậy!
Tâm tình kích động, thân mình Phượng Hoa làm ra cử động quá lớn, lập tức động đến các vết thương trên đốt ngón tay, Đàm thiếu phu nhân vội vàng giữ hắn lại, “Công tử, xin hãy bình tĩnh, có cái gì cần, xin cứ việc mở miệng, chúng ta sẽ giúp ngươi, hai chân của ngươi hiện tại cũng không thích hợp đi lại, còn phải ở trên giường tĩnh dưỡng một đoạn thời gian nữa mới được!”
“Không được, ta phải đi, ta muốn mang phu nhân đi tìm… Một người, hắn có lẽ có thể cứu phu nhân!”
“Công tử đừng nóng vội, muội muội ta cũng không phải nói là hoàn toàn không có cách nào, chính là nói cần phải có sự kết hợp thiên thời địa lợi nhân hoà, mà lúc này cả ba thứ đều không có chuẩn bị, cho nên, ta mong các ngươi kiên nhẫn chờ đợi, ta nhất định sẽ bảo muội muội ta hết sức cứu trị phu nhân của ngươi!”
Hai mắt Phượng Hoa sáng lên, “Ngươi nói xá muội có thể chữa khỏi chân cho phu nhân?”
Đàm thiếu phu nhân có chút chột dạ gật gật đầu, tuy rằng muội muội nhà mình đúng là có nói chỉ cần có được thiên thời địa lợi nhân hoà liền có cơ hội, nhưngcũng không đảm bảo sẽ nhất định thành công! Nhưng hiện tại chỉ có thể tạm thời an ủi nam tử này, bằng không, lỡ hắn quá kích động, chẳng những cứu không được phu nhân hắn, còn tự gây hại nghiêm trọng cho bản thân.
“Vậy phải chờ bao lâu?”
Đàm thiếu phu nhân thở dài, “Muội muội ta nói phải đợi phu nhân nhân tỉnh lại, sau đó kiểm tra một lần mới có thể kết luận.”
“Vậy sao? Vậy kính nhờ thiếu phu nhân, nếu có thể trị hết chân của phu nhân, Phượng Hoa ta nhất định ghi nhớ đại ân của các vị!”
“Cứu một mạng người bằng xây bảy tầng tháp, công tử đừng quá khách khí, hiện tại cứ tĩnh dưỡng trước đã, thân thể ngươi phải phục hồi như cũ mới có thể chăm sóc tốt cho quý phu nhân.
Ta nghĩ, sự động viên của ngươi đối với quý phu nhân mới là quan trọng nhất!”
Phượng Hoa cười nhẹ, “Chỉ cần có cơ hội, phu nhân sẽ không từ bỏ, nàng thực kiên cường!”
Đàm thiếu phu nhân thấy vẻ tín nhiệm trong mắt Phượng Hoa, trong lòng lại bị cảm động một phen, quả nhiên là một đôi giai ngẫu a!
“Lão gia, phu nhân.”
Ngoài cửa viện truyền đến tiếng nha hoàn, Đàm thiếu phu nhân đứng lên nhìn ra cửa, trong lòng có chút căng thẳng, công công bà bà* vì sao lại tới nơi này?
*công công là cha chồng, còn bà bà là mẹ chồng
“Cha, nương.” Đàm thiếu phu nhân cung kính hành lễ đối với đôi trung niên vợ chồng đi vào.
“Vất vả cho con.”
Đàm lão gia nhìn về phía Phượng Hoa, trong mắt hiện lên một đạo tinh quang, khi nhìn thấy Ngự Thiên Dung, trên mặt cũng hiện lên một chút dị sắc, “Hai vị này chính là hai vị khách mà hai con cứu về từ đỉnh Tuyết Sơn?”
“Đúng vậy.”
Đàm lão gia và Đàm lão phu nhân liếc mắt nhìn nhau một cái, rồi Đàm lão gia quay sang sang sảng nói với Phượng Hoa: “Vị công tử này, cư nhiên hữu duyên, xin cứ an tâm ở lại đây dưỡng thương, Đàm gia ta tuy rằng không phải đại phú đại quý, nhưng vẫn thập phần hoan nghênh khách đường xa mà đến!”
“Vãn bối là Phượng Hoa, đã quấy rầy Đàm gia, thật có lỗi.” Phượng Hoa lần đầu tiên thu hồi cuồng vọng, thập phần khiêm cung hữu lễ đáp lời.
Đàm lão gia ha ha cười, “Công tử cần gì câu thúc, cứ bảo trì bản tính của ngươi là tốt rồi.”
Phượng Hoa có chút kinh hãi, bản tính? Ông ta lại còn nói bản tính của mình? Bọn họ mới lần đầu tiên gặp mặt, vì sao lại nhắc tới bản tính của mình? Vì sao hắn cảm thấy ánh mắt vị đại thúc này khi nhìn về phía phu nhân có điểm kỳ quái?
“Phượng công tử không cần kinh ngạc, ta sở dĩ không cảm thấy ngoài ý muối đối với sự xuất hiện của hai vị, đó là bởi vì đại hộ pháp của Hàn Băng Cốc chúng ta một tháng trước đã đoán trước các vị sẽ đến, những lời tiên đoán của đại hộ pháp xưa nay vẫn thực chuẩn.
Ông ta đã nói, Hàn Băng Cốc sẽ có hai vị khách quý tiến đến, thời điểm chính trong khoảng mấy ngày này.”
Bói toán! Phượng Hoa giương mắt nhìn Đàm lão gia, “Vậy không biết đại hộ pháp của quý cốc có thể tính một quẻ giúp phu nhân nhà ta?”
Đàm lão gia ôn hòa cười, “Nếu Phượng công tử muốn vậy, không phải không thể, bất quá, cũng phải chờ quý phu nhân tỉnh lại rồi hẵng nói, dù sao còn phải chờ đại hộ pháp xuất quan.
Một tháng trước, sau khi đại hộ pháp tính ra Hàn Băng Cốc sẽ có khách quý đến, liền quyết định bế quan tu luyện hai tháng, cho nên, còn phải thỉnh Phượng công tử đợi lát them một tháng nữa.”
“Được, dù sao than thể chúng ta hiện tại cũng không thể hành động, đành phiền Đàm lão gia giúp ta việc này.”
“Phượng công tử yên tâm, yêu cầu này tuy đơn giản, nhưng cũng không tính là việc khó, nếu đại hộ pháp đã nói hai vị là khách quý của Hàn Băng Cốc, ông ta hẳn sẽ không chậm trễ việc nhỏ này! Ha ha, ngươi vừa mới tỉnh lại, chúng ta sẽ không quấy rầy, mọi việc sẽ chờ quý phu nhân tỉnh lại, dưỡng tốt thân mình rồi nói tiếp! Nếu có gì cần, Phượng công tử cứ việc mở miệng bảo hạ nhân làm là được.”
“Được, vậy cám ơn Đàm lão gia.”
Gia đình Đàm lão gia rời đi, để lại hai nha hoàn, một gã sai vặt lo chiếu ứng phòng nghỉ của Phượng Hoa và Ngự Thiên Dung.
Phượng Hoa nhìn sang nha hoàn nọ, hỏi, “Cô nương, ta có chút chuyện muốn hỏi, không biết ngươi có thể giúp ta giải thích nghi hoặc không?”
“Xin công tử cứ nói, chỉ cần ta biết, nhất định sẽ giúp công tử giải đáp.”
“Thứ nhất, ta muốn biết vị trí của Hàn Băng Cốc nằm ở đâu? Có xa Ly Quốc lắm không?”
Nha hoàn kia nhíu mày, “Nếu là vị trí, hẳn là hướng tây nam, về phần có có xa Ly Quốc hay không, ta thực không rõ lắm, bởi vì ta chưa từng đi ra ngoài, chuyện này phải hỏi đại thiếu gia mới biết được.”
“Vì sao không đi ra? Các ngươi không cần đi bên ngoài mua này nọ sao?”
“Có đi, bất quá, đều là những người đi đều có võ công cao, thể lực tốt, sau khi mua trở về, mọi người lại cùng nhau chia ra.
Bởi vì cốc chủ nói, đường xá quá xa, vì giảm bớt những phiền toái không cần thiết nên mới áp dụng phương thức như vậy.
Kỳ thật, ở đây, chuyện ăn mặc đều không có vấn đề, ra ngoài chỉ là để mua vài món gia vị, vải vóc linh tinh thôi.”
Như vậy cũng sống được? Đây chẳng phải là kiểu sống ẩn cư tập thể sao? Khó trách mình chưa từng nghe qua cái tên Hàn Băng Cốc này, “Như vậy, xin hỏi, cốc chủ của các ngươi là ai?”
“Cốc chủ là nhà mẹ đẻ của đại thiếu phu nhân, Hàn gia.”
“Ồ, cám ơn ngươi.”
Nha hoàn thuần phác cười, “Không cần khách khí, công tử nếu không có chuyện gì, ta xin đi xuống trước, chờ phu nhân tỉnh lại rồi gọi ta, đến lúc đó ta sẽ bưng thuốc lên cho phu nhân.”
“Được, làm phiền ngươi.”
Hàn Băng Cốc, ai… không biết Duệ Nhi ở nhà thế nào? Bọn Hạ Duyệt hẳn là có thể bảo hộ tốt cho hắn.
Phu nhân, ngươi phải nhanh chút tỉnh lại mới được! Lại nghĩ ngợi một hồi, Phượng Hoa dựa vào đầu giường, thu hồi tâm tư, nghiêm túc vận công điều tức, mặc kệ là đang ở đâu, mặc kệ gặp phải loại người gì, yêu cầu cấp thiết hiện tại là phải mai khôi phục thể lực và võ công, như vậy mới khả năng tự bảo vệ mình, bảo vệ phu nhân!
.
.
.
Trong khi Phượng Hoa và Ngự Thiên Dung bị kẹt lại ở Hàn Băng Cốc, Nam Cung Tẫn đang ở trên mép vực, trơ mắt nhìn khe rãnh thu nhỏ lại, cho đến khi mọi thứ hoàn toàn khôi phục lại như trước.
Đối với loại cảnh tượng quái dị chưa từng gặp qua bao giờ này, hắn như bị hóa đá, vừa mới kia là cái gì?
Hắn trơ mắt nhìn nàng biến mất lại bất lực… Nam Cung Tẫn suy sụp ngã ngồi dưới đất, thật lâu không cử động, giống như một pho tượng tượng đá!
Cũng không biết bao nhiêu canh giờ trôi qua, hắn rốt cuộc hoàn hồn, đáy lòng giãy dụa một hồi, hắn kéo xuống một khối quần áo, cắn ngón tay lấy máu viết vài chữ, sau