Hiên Viên nhị thiếu nghe vậy, ngây ngẩn cả người, khi hoàn hồn lại thì phát hiện Nam Cung Tẫn đã đi xa, lầu bầu nói: “Đúng là một người kỳ quái!”
“Ngươi đang nói cái gì?” Bùi Nhược Thần vừa mới đi ra, nghe thế liền hỏi.
Hiên Viên nhị thiếu nhún nhún vai, “Không có gì, là Nam Cung Tẫn nói hắn phải đi trước.
Ôi chao, đi trước? Hắn sẽ xuất cốc trước? Không thể nào! Ta còn có việc muốn tìm hắn nha!” Bây giờ mới phục hồi tinh thần, Hiên Viên nhị thiếu tức tối thở hào hển, tên Nam Cung Tẫn kia làm cái gì vậy a, cư nhiên một mình xuất cốc trước, rất không có nghĩa khí!
Bùi Nhược Thần liếc trắng mắt, “Không thể tưởng được nhị thiếu phản ứng chậm như vậy a!”
“Hừ, ta cũng không thấy ngươi thông minh bao nhiêu.”
Bùi Nhược Thần không để ý tới hắn, thẳng nhìn vào bóng đêm, Nam Cung Tẫn thế này là có ý buông tha cho Thiên Dung sao? Là tạm thời buông tha hay là vĩnh viễn buông tha? Rõ ràng đã nói lúc xuất cốc sẽ nói cho hắn một chân tướng, hắn cư nhiên bỏ qua không nghe? Ha ha, chẳng lẽ là trong lòng ý thức được cái gì, cố ý trốn tránh?
“Bùi Nhược Thần, quan hệ giữa tên Nam Cung Tẫn kia và ngươi có vẻ tốt lắm a, ta thấy hắn rất tôn kính ngươi!”
“Ta đi đến đâu đều được hoan nghênh!”
“Hứ!” Hiên Viên nhị thiếu bĩu môi, thập phần khinh bỉ bộ dạng tự kỷ của người nào đó, “Lười ganh đua với ngươi! Ta hỏi ngươi, Nam Cung Tẫn có phải là cũng thích Ngự Thiên Dung không?”
Bùi Nhược Thần trừng lớn mắt nhìn hắn, “Hiên Viên nhị thiếu a, ngươi đừng nói với ta là ngươi căn bản không biết quan hệ giữa Nam Cung Tẫn và Thiên Dung nha!”
A? Có cái gì không đúng sao? Hiên Viên nhị thiếu khó hiểu nhìn hắn, “Ta không biết a, ta vì sao phải biết? Ta và bọn họ lại không quen!”
“Ừm, không quen, xác thực không quen! Bất quá, nhị thiếu a, ngươi dạo chơi tứ hải nhiều năm như vậy, chẳng lẽ không nghe được một chút tiếng gió nào sao?”
“Tiếng gió gì?”
Bùi Nhược Thần hoàn toàn bị đả bại, nhịn không được trợn trắng mắt, “Quên đi, nói với ngươi cũng là vô ích, thật không biết thuật bói toán của ngươi có thể tin được hay không!”
“Hừ, bói toán tính ra đại cục vận mệnh của một người, cho dù là tính toán tài tình đến cỡ nào cũng không có khả năng tính ra cả đời người đó sẽ gặp người nào, phát sinh quan hệ gì!”
Bùi Nhược Thần gật gật đầu, cười cười, “Ừm, đúng là vậy.”
“Nè, ngươi cười cái gì, vẻ mặt này của ngươi là có ý gì, cười nhạo ta ngu ngốc?”
Bùi Nhược Thần lắc đầu, “Sao có thể a, ta làm sao dám chê cười người tính toán tài tình nhất của Hiên viên thế gia a!”
“Ngươi!” Hiên Viên nhị thiếu nhìn khuôn mặt kia, thực muốn đấm một quyền lên, bất quá, xét thấy võ công của mình không bằng người ta, cuối cùng cố gắng nhịn.
“Nhị thiếu, ngươi muốn biết? Để ta nói cho ngươi, Thiên Dung từng là phu nhân, là chính thê được kiệu tám nâng vào cửa của Nam Cung Tẫn, bất quá, cuối cùng bị hắn hưu.”
A? Hiên Viên nhị thiếu đứng sững tại chỗ, thật lâu sau nói không ra lời, hắn sớm đã bói ra, số đào hoa của Ngự Thiên Dung lúc trước rất là kém cỏi, bất quá, sau khi thay đổi mệnh cách thì tốt lắm, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ đến nàng từng là Hộ Quốc phu nhân!
Khó trách lão gia tử muốn mình đi tìm bọn họ nói chuyện, nguyên lai là bởi vì có tầng quan hệ này, hồng nhan họa thủy a!
“Nhị thiếu, tốt nhất không cần lại có loại ý tưởng này, nàng không phải là hồng nhan họa thủy!”
Hiên Viên nhị thiếu bị ánh mắt lãnh đạm của Bùi Nhược Thần làm cho chấn động, lập tức hiểu ra, Bùi Nhược Thần đang duy hộ nàng, xem ra hắn thật đúng là có tình với Ngự Thiên Dung a!
Như vậy… Hắc hắc, vậy thì rất vui nha! Hiên Viên nhị thiếu cười toe cực kỳ sáng lạn, cũng cực kỳ gian trá.
Bất quá, Bùi Nhược Thần lại làm như không thấy, vẫn đứng thẳng ở đó không biết đang nhìn cái gì, nghĩ cái gì.
…
Sáng sớm hôm sau, đoàn người Ngự Thiên Dung liền rời đi, cùng đi xuất cốc còn có Đàm gia huynh đệ, Hàn Nhị tiểu thư và vài người Hàn Băng Cốc khác.
Đối với sự hỗ trợ của Ngự Thiên Dung, Hàn Nhị tiểu thư hết sức cảm kích, cho nên nàng cũng thực tận tâm nghĩ biện pháp trị liệu cho Ngự Thiên Dung, chính là dược chữa hai chân vô luận thế nào đều phải đợi hơn một năm nữa.
“Ngự phu nhân, phu nhân yên tâm, chỉ cần hái đủ Phong Liên Hoa và các dược liệu khác, ta sẽ đến kinh thành Ly Quốc tìm phu nhân, phu nhân chỉ cần nhớ rõ luôn mang theo một chút Hỏa Hoa Quỳnh trên người là được.”
“Được.”
“Với lại, chuyện đó, cám ơn phu nhân đã giúp chúng ta.” Hàn Nhị tiểu thư đỏ bừng mặt, có chút ngượng ngùng nói.
Nàng vốn điêu ngoa quen tính, mặt mũi lại mỏng, rất ít nói lời cảm tạ với ai.
Ngự Thiên Dung ha ha cười, cảm thấy nữ hài này rất thú vị, “Không cần khách khí, ta cũng nhận được Địa Hoang Kiếm của các vị, rất đáng giá.”
Không nhắc tới chuyện này thì thôi, Hàn Nhị tiểu thư vừa nghe nhắc tới liền cong cong miệng, có chút giận dữ nhìn về phía thanh kiếm bên hông Ngự Thiên Dung, “Hừ, ta trước kia còn cầm nó không nổi, thật sự là đáng giận, kiếm gì mà chỉ khi dễ người khác!”
A? Còn có chuyện này sao! Ngự Thiên Dung có chút quẫn, nghĩ nghĩ một lát, nói, “Có thể là tâm tư của tiểu thư rất thuần khiết, nó không dám tới gần tiểu thư, mà ta, hì hì, con người có chút tà khí, người ta không phải nói vật họp theo loài đó sao!”
Người chung quanh nghe vậy, đều không hẹn mà cùng dời đi tầm mắt, Ngự phu nhân cũng quá nói mò a! Bất quá vẫn là đừng nên tham dự vào cuộc trò chuyện của nữ nhân, người xưa đã nói, nữ nhân không biết nói đạo lý a!
…
Mọi người dùng khinh công chạy một ngày đường, rốt cuộc ra đến biên giới Thanh Quốc, Bùi Nhược Thần thực tự nhiên trở thành người chỉ huy, chọn khách sạn nhà mình để ngủ lại.
Tiểu nhị vừa thấy Bùi Nhược Thần đến, còn dẫn theo Ngự Thiên Dung phía sau, hai mắt đều trừng thẳng, bất quá, khi thấy cảnh Phượng Hoa đẩy xe lăn đưa Ngự Thiên Dung đi vào lại càng cả kinh, mới có mấy ngày không gặp, hình như đã xảy ra chuyện lớn khó lường gì rồi a!
“Tiểu nhị, đi chuẩn bị cho mỗi người chúng ta một gian phòng thượng hạng!”
“A, được, mời chư vị vào.”
Chiêu đãi một đêm trà thơm nước mát cơm dẻo rượu ngon, tiểu nhị rất có trách nhiệm nghề nghiệp, cố nén không hỏi một câu dư thừa, thẳng đến khi đoàn người Hàn Nhị tiểu thư cáo biệt rời đi, hắn mới vọt tới phòng Ngự Thiên Dung, “Phu nhân, chân của ngài làm sao vậy?”
Ngự Thiên Dung thấy hắn rất là thân hậu, cười nói: “Không có gì, chỉ là không quá linh hoạt thôi, bị thương một chút, còn chưa tìm được linh dược trị liệu.”
Chuyện này rất lớn nha! Nàng lại nói rất phong khinh vân đạm, đúng là nữ tử có khí chất nên rất khác biệt a, không hổ là nữ nhân được thiếu chủ coi trọng! Lợi hại! Ánh mắt tiểu nhị nhìn Ngự Thiên Dung thêm một phần thán phục, làm cho Ngự Thiên Dung có chút không hiểu ra sao.
Bất quá, đêm đó, nàng không được thanh tĩnh, bởi vì Viên lão đến.
Lão tướng quân