Bọn họ phải chuẩn bị một biện pháp ổn thỏa, trước hết, phải để con thừa nhận đứa nhỏ này là tôn tử bọn hắn, sau đó, mới bày kế đem tôn tử về nhà hảo hảo chiếu cố a!
“Vị lão gia và phu nhân này, các ngươi không phải là…” Tiểu nha hoàn thấy bọn hắn không định gặp người, hẳn là không có chuyện gì, liền muốn hạ lệnh trục khách.
Phu nhân đã nói, không được để người xa lạ tùy ý vào viện, hôm nay thấy hai lão nhân bọn học vừa hòa khí lại hào phóng, nàng mới làm càn một lần.
Bùi phu nhân lưu luyến nhìn Duệ Nhi, thật sự là càng nhìn càng thích a, thật muốn ôm vào ngực hảo hảo yêu thương.
“Cô nương, chúng ta có thể tiến lên nói mấy câu sao? Đến cũng đã đến, không tự mình nói mấy câu, ta cảm thấy trong lòng bất an a!”
Tiểu nha hoàn thấy Bùi gia nhị lão ánh mắt tha thiết, cảm thấy có chút kỳ quái, cho dù là báo ân, cũng không cần phải lấy ánh mắt lưu luyến không muốn rồi nhìn thiếu gia đi? Chẳng lẽ —— thảm, chẳng lẽ họ là kẻ xấu, coi trọng thiếu gia, định mưu đồ chuyện gì? Tiểu nha hoàn giật mình, rùng mình một cái: “Hai vị quý nhân đừng làm khó dễ ta, ta chỉ là một tiểu nha hoàn, nếu phu nhân biết ta nhất thời mềm lòng để các ngươi đi vào, nhất định sẽ trách phạt ta.
Vẫn là mời nhị vị mau ly khai đi!”
Bùi phu nhân không muốn rời đi, nàng rất muốn ngay lúc này làm xác nhận xem đứa nhỏ trước mắt có phải là tôn tử của Bùi gia hay không.
Bùi lão gia kéo kéo tay áo lão thê, ý bảo nàng đừng nóng vội, xoay người cảm ơn tiểu nha hoàn, sau đó liền mang lão thê ly khai.
Bùi phu nhân bất mãn oán giận: “Lão gia, ngươi cũng thấy đứa nhỏ kia quả thực giống như đúc Nhược Thần a, ta —— “
“Phu nhân, dục tắc bất đạt, đạo lý này hẳn là ngươi đã hiểu.
Hiện tại sự tình còn chưa rõ ràng, con không mở miệng, chúng ta không thể làm chủ được! Chuyện quan trọng hiện giờ là phải làm cho con mở miệng, để chúng ta còn hỏi rõ ràng chuyện gì xảy ra.
”
Về đến nhà, Bùi lão gia cẩn thận hỏi nhị quản gia một ít vấn đề, nhất là hỏi kĩ xem con nhà mình thấy đứa nhỏ kia có biểu tình thế nào.
Nhị quản gia cẩn thận nhớ lại, “Lão gia, khi đó, thiếu gia thoạt nhìn có chút khiếp sợ, cũng có chút… Mất mát, cũng giống như có chút áy náy.
”
Bùi lão gia cùng phu nhân nhìn nhau: có ẩn tình nha, nếu chỉ là một đứa nhỏ bình thường, cho dù có giống nhau, con nhiều lắm là kinh ngạc mà thôi, sao còn có mất mát và áy náy?
“Lão gia, chúng ta phải hỏi Nhược Thần như thế nào đây?”
“Trước phải phái người đi điều tra lai lịch của nữ tử kia!”
…
“Cái gì, ngươi nói nàng từng là Hộ Quốc phu nhân! Chính là cái vị Hộ Quốc phu nhân tai tiếng kia?” Bùi phu nhân tâm can đều loạn, sao không là ai khác, lại cố tình là Hộ Quốc phu nhân?
Làm sao bây giờ? Đứa nhỏ kia——
Ai!
Bùi phu nhân ai thán nhìn người