Bùi phu nhân thúc giục nói: “Nhanh lên..”
Bùi Nhược Thần bất đắc dĩ nhắm mắt lại, Bùi phu nhân dặn thêm một câu không được nhìn lén, mới bắt đầu hành động.
Thấy con thật sự nhắm lại mắt, Bùi phu nhân nhanh tay xuất ra ngân châm đã sớm giấu trong tay, sau đó đâm lên ngón tay Bùi Nhược Thần một chút.
Bùi Nhược Thần cảm giác ngón tay tê rần, sau nghe leng keng một tiếng, liền không có tiếng động.
“Tốt lắm, Nhược Thần a, không có việc gì, ngươi đi làm việc của ngươi đi!” Bùi phu nhân ngữ khí thập phần ôn nhu.
Ôn nhu đến mức Bùi Nhược Thần cảm thấy quỷ dị, “Nương, ngươi —— “
“Hiện tại ngươi cái gì cũng đừng hỏi, chờ có kết quả rồi, mẫu thân sẽ tìm ngươi nói chuyện!” Bùi phu nhân mặt mang tươi cười, thập phần hòa thuận nói.
Càng như thế này, Bùi Nhược Thần càng cảm thấy bất an, lại cũng không thể tiếp tục truy vấn, dù sao mẫu thân hắn là người nếu đã không muốn nói, thì ngươi có dụ dỗ thế nào cũng vô ích, “Vậy con đi ra ngoài trước.”
“Đi đi!”
Bùi phu nhân nghiêm trang nhìn theo bóng con ra khỏi cửa viện, Bùi Nhược Thần vừa ly khai, Bùi lão gia liền từ trong phòng đi ra, vỗ tay một cái, trong phòng lập tức hiện hai bóng đen, “Lão gia.”
“Hai người các ngươi đem thứ đến Hội Họa Viên, nghĩ biện pháp lấy một giọt máu của tiểu hài tử kia, nhìn xem nó có thể dung hợp với máu của thiếu gia không.
Nhớ kỹ, đừng kinh động bọn họ.”
“Vâng, lão gia.”
Hai hắc y nhân thật cẩn thận bưng chiếc bát nọ ly khai đại viện.
Bọn họ là ám vệ của Bùi lão gia, bình thường không xuất hiện, chỉ khi có chuyện khẩn cấp hoặc trọng yếu mới hiện thân.
Bùi phu nhân ở nhà đi tới đi lui đợi ám vệ hồi báo, trái tim đều dâng lên cổ họng, không biết mình nên chờ mong điều gì, vừa hy vọng là tôn tử của mình lại vừa có chút lo lắng điều đó thành sự thật.
Tôn tử thôi, đương nhiên là muốn, chính là, nay đã biết mẫu thân của đứa nhỏ là vị Hộ Quốc phu nhân bị hưu, nếu tiểu gia hỏa kia là tôn tử bọn hắn, như vậy cũng có nghĩa là con mình từng có gian tình với phu nhân của Hộ Quốc tướng quân! Kia thực không phải chuyện tốt a!
Nhưng hễ nghĩ đến gương mặt oa nhi kia, bọn họ lại tâm động không thôi, có thể có bộ dạng tương tự như thế, sao có thể không thích a!
…
Một canh giờ sau, ám vệ rốt cục trở lại, bưng về chén nước, “Lão gia, hai giọt máu có dung hợp.”
Bùi gia nhị lão nghe thế, trái tim mới thả lỏng xuống, thực là tôn tử của bọn hắn a, ha ha ha… Bọn họ có tôn tử!
Bùi phu nhân kích động nhìn Bùi lão gia: “Phu quân, ngươi có nghe thấy không?”
Gương mặt nghiêm túc Bùi lão gia cũng lộ ra trấn an tươi cười, “Phu nhân, ta đương nhiên nghe được!”
“Thật tốt quá!” Bùi phu nhân vui mừng quá mức, không tự chủ giữ chặt tay Bùi lão gia, thậm chí không biết kế tiếp nên nói