Nữ tử ngẩn ra, khó hiểu nhìn Tịch Băng Toàn: “Sư huynh, sao vậy, ta nói sai cái gì sao?”
“Nàng không phải là nữ nhân của Nam Cung Tẫn, là người ta quen —— “
“Cái gì! Sư huynh, ngươi thật quá đáng nha?” Lục y nữ tử lập tức lộ ra vẻ mặt tiếc nuối thương hại, tiếp tục nói: “Bộ dạng nàng tuy không tệ, bất quá, sư huynh, ánh mắt ngươi cũng quá kém nha, dù thế nào… Cũng không thể muốn một nữ nhân Nam Cung Tẫn đã chạm qua! Chậc chậc, nhớ tới sẽ —— “
“Câm mồm!” Tịch Băng Toàn và Triển Cảnh đồng thời mở miệng quát.
Nữ tử cong cong miệng, bất mãn nói: “Sư huynh, ngươi làm dữ ta làm cái gì, ta chỉ là ăn ngay nói thật mà thôi!”
Ngự Thiên Dung liếc nàng một cái, chậm rãi nói: “Triển Cảnh, giết nàng!”
Triển Cảnh tuân lệnh, cũng không nểu Tịch Băng Toàn ở đây, lập tức rút kiếm công kích, đối với nữ tử mở miệng là tuôn ra ác ngôn này, hắn hết sức không thích!
Tịch Băng Toàn thấy Triển Cảnh tung sát chiêu, mày nhăn lại, “Phu nhân, nàng chính là nói năng bậy bạ một chút, tội không đáng chết!”
Ngự Thiên Dung hừ lạnh một tiếng, “Nếu một con chó điên tùy tiện vào, ta đều phải chịu đựng mặc nó loạn cắn ta, vậy Hội Họa Viên của ta còn có an bình sao?”
“Tiện nữ nhân, ngươi nói ai là chó điên!” Nữ tử vừa đỡ kiếm Triển Cảnh, vừa trợn mắt hét.
Ngự Thiên Dung lạnh lùng nhìn nàng, “Ai đáp chính là người đó, ngươi không cần phải vội vã thừa nhận.”
“Ngươi ——” Nữ tử nheo mắt giận dữ, giơ tay trái lên, một loạt ngân châm mỏng mảnh bắn ra từ cổ tay áo, bay thẳng về hướng Ngự Thiên Dung.
Tịch Băng Toàn cả kinh, vội vàng vung kiếm ngăn lại, đinh đinh đang đang đánh rơi ngân châm xuống mặt đất.
Nữ tử thấy vậy, cả giận nói, “Sư huynh, ngươi giúp người ngoài khi dễ ta!”
“Sư muội, đừng náo loạn, mau dừng tay!” Tịch Băng Toàn đau đầu nhìn nàng, tính tình điêu ngoa của sư muội nhất định sẽ khiến Ngự Thiên Dung càng thêm tức giận.
Nàng bây giờ đã rất phản cảm mình, cứ tiếp tục thế này nữa, chỉ sợ hắn sẽ không bao giờ được bước vào cửa viện này nữa.
Lục y nữ tử oán hận trừng mắt nhìn Ngự Thiên Dung, “Thật sự là một ả hồ ly tinh, mới vừa tằng tịu với Nam Cung Tẫn, nay còn muốn câu dẫn sư huynh của ta!”
Chén trà trong tay Ngự Thiên Dung chỉ kém một chút là bị bóp nát, Triển Cảnh thấy sắc mặt phu nhân nhà mình càng thêm u ám, thanh kiếm trong tay không còn lưu tình nữa, khiến lục y nữ tử chỉ có thể ra hết sức chống đỡ.
Hắn nay không còn lưu tình, giết người, hắn vốn không do dự!
Tịch Băng Toàn thấy tình hình không ổn, vội rút kiếm gia nhập vòng chiến, ngăn Triển Cảnh lại.
Lục y nữ tử đứng ở sau Tịch Băng Toàn, hì hì cười: “Sư huynh, ngươi quả nhiên vẫn là không nỡ để ta bị thương.” Nói xong còn không quên khiêu khích nhìn Ngự Thiên Dung một cái, ra vẻ rất đắc ý.
Đáng tiếc, Ngự Thiên Dung căn bản khinh thường nhìn nàng, thản nhiên ngồi uống trà.
Tịch Băng Toàn bất đắc dĩ cúi đầu, quay sang nhìn Ngự Thiên Dung, “Phu nhân, sư muội trời sinh tính tình thẳng thắn, lại được các sư huynh chiều chuộng nên có chút điêu ngoa…”
“Chuyện của nàng không liên quan đến ta, nếu không muốn chết thì mang nàng đi đi, bằng không, chớ trách ta không nể tình cũ.
Đây đã là rất khoan dung với các người, nếu lần sau còn tùy tiện đến