Tịch Băng Toàn băng bó xong, chơi với Duệ Nhi một hồi mới trở về chỗ Ngự Thiên Dung, bất quá, thực đáng tiếc lần này hắn không vào được, bởi vì Hạ Duyệt canh giữ ở cửa viện, nói phu nhân không muốn thấy hắn.
Đối với chuyện này, Tịch Băng Toàn cực kì buồn bực.
Nàng đã hung hăng đâm mình một trâm, còn không chịu nguôi giận a! Tình huống lần đó, hắn cũng không phải không cứu nàng, chỉ là muốn xem xét tình huống trước một chút mà thôi, nếu Bạch tri phủ chưa tới, ở thời khắc cuối cùng hắn vẫn sẽ ra tay!
Đương nhiên, hắn đúng là có tư tâm.
Hắn muốn xem một chút, đến lúc cuối cùng, nàng sẽ kêu ai cứu mạng! Kết quả hắn thấy nàng rơi lệ cũng không mở miệng kêu ai cứu mạng! Đến khi gặp lại nàng, mới biết nàng chỉ liếc mắt một cái liền nhận ra mình, hơn nữa còn hận mình không ra tay giải cứu nàng!
“Phu nhân, ngoài cửa có một nam tử tên Liễu Quân Thư cầu kiến.” Gã sai vặt trông cửa đi vào thông báo.
Ngự Thiên Dung nghe xong lập tức nói: “Mời hắn vào đi!”
Tịch Băng Toàn nghe vậy càng bất mãn, hắn thì bị chặn ngoài cửa, mà nam nhân khác lại mở rộng cửa lớn, thế này là sao a?
Hạ Duyệt bất đắc dĩ nhìn sắc mặt đen thui của Tịch Băng Toàn, khuyên giải: “Tịch công tử, tuy rằng ta không rõ giữa ngươi và phu nhân đến tột cùng có hiểu lầm gì, bất quá, ta thấy, tốt nhất ngươi hãy chờ phu nhân nguôi giận lại đến đi!”
“Ý của ngươi là nàng nếu còn giận, ta vĩnh viễn không được tới?”
Hạ Duyệt nhún nhún vai, “Quả thực như thế, chúng ta cũng không có cách nào a, ngươi không thấy vừa rồi Triển Cảnh đem thiếu gia tới giúp ngươi giải vây sao! Đáng tiếc, phu nhân không chịu tha thứ ngươi, hạ tử lệnh muốn chúng ta ngăn ngươi lại, huynh đệ chúng ta cũng khó xử a!”
“Hừ!”
Liễu Quân Thư vừa tới cửa liền thấy sắc mặt không tốt của Tịch Băng Toàn, có chút quái dị nhìn hắn một cái, lại không nói thêm gì, chỉ mỉm cười chào bọn họ, đi theo gã sai vặt vào.
Tươi cười này càng khiến Tịch Băng Toàn thêm khó chịu, nàng vì sao muốn gặp Liễu Quân Thư? Liễu Quân Thư không phải là huynh đệ của Nam Cung Tẫn sao, nàng không phải rất hận Nam Cung Tẫn sao? Hừ, chẳng lẽ cũng là khẩu thị tâm phi?
Hạ Duyệt vỗ vỗ vai hắn, “Tịch công tử, ngươi đừng trừng mắt nữa, phu nhân nhìn không tới đâu.”
Tịch Băng Toàn không kiên nhẫn gạt hắn ra, cực kì buồn bực nói: “Sớm biết vậy ta đã thu mua các ngươi!”
Hạ Duyệt nghe vậy cười nhẹ nói: “Tịch công tử lời này cứ để lại trong bụng mình đi, chính ngươi đã đem khế ước bánh mình của bốn người chúng ta cho phu nhân nha! Trên đời này a, thứ thuốc gì dược đều có thể luyện chế được, nhưng không có thuốc hối hận a!”
Liễu Quân Thư đi vào trong viện, rất xa liền thấy nàng đang ngồi nhàn nhã phẩm trà.
An bình thần thái kia lại khiến hắn trong nháy mắt thất thần, tựa như nàng chính là một nữ tử xuất trần, không nhiễm trần thế!
“Bạch Mai công tử nếu đã đến, sao lại yên lặng không nói a?”
Liễu Quân Thư sửng sốt, “Sao ngươi biết được thân phận của ta?”
“Thanh danh của Bạch Mai công tử trên giang hồ thật sự rất vang dội, ta dù có chút nông cạn cũng được nghe nói một hai điều!” Ngự Thiên Dung rót một ly