Triệu Y Cách ở cục cảnh sát gặp được kẻ đả thương người Lữ Tân Dương, nàng không chút lưu tình châm chọc: "Không thể nghĩ đến cô lại ngu xuẩn như thế!"
Triệu Y Ninh lặng im đứng bên cạnh nàng, nhìn vẻ mặt Lữ Tân Dương từ kích động đến kinh ngạc rồi lại đến thất lạc. Lữ Tân Dương lập tức phát hiện người trước đó ở cùng Tòng Thanh Vũ không phải Triệu Y Cách mà là Triệu Y Ninh, bởi vì Triệu Y Ninh bên cạnh vẫn còn mặc quần áo trước đó, thậm chí còn có thể nhìn thấy vết máu vẫn còn lưu lại. Cô ta cuống quít giải thích: "Y Cách, em hãy nghe chị nói, lúc đó chị nhận lầm Y Ninh là em, chị... Chị không phải cố ý..." Cô ta đáng thương yếu ớt giải thích với Triệu Y Cách, cầu xin Triệu Y Cách có thể tha thứ cho cô ta.
Nhưng, Triệu Y Cách đối với cô ta đã chán ghét đến cực điểm, thậm chí cũng không muốn liếc nhìn cô ta một cái. Nàng trầm mặt, ánh mắt lờ cô ta đi, lạnh lùng nói: "Coi như lúc đó cô đem Y Ninh nhận lầm thành tôi, nhưng, mục đích ban đầu của cô là Tòng Thanh Vũ phải không? Mặc kệ lúc đó bên cạnh cô ấy là ai, cô cũng sẽ rat ay giết cô ấy. Đúng không?"
Nói càng về sau, Triệu Y Cách gần như là nghiến răng nghiến lợi, trong mắt là căm hận cùng căm ghét, điều này làm cho tâm Lữ Tân Dương lập tức rơi vào hầm băng. Tâm tình cô ta bắt đầu không khống chế được nữa, hai mắt đỏ bừng, gần như là gào lên: "Không sai! Chị muốn giết cô ta. Không phải cô ta cùng một chỗ với em sao? Phàm là kẻ nào trở ngại chị cùng em đều đáng chết!!" Giờ phút này, cô ta điên cuồng tựa như một bệnh nhân tâm thần, yêu mà không được nước mắt lập tức như đoạn châu chảy xuống.
"Là ai nói cho cô biết cô ấy cùng một chỗ với tôi?!" Triệu Y Cách hỏi, bản thân nàng từ trước đến nay vẫn luôn duy trì khoảng cách với Tòng Thanh Vũ, ngay cả bọn người Kiều Nam cũng không rõ mối quan hệ của mình với Tòng Thanh Vũ, Lữ Tân Dương lại nghe được chuyện linh tinh này từ đâu kia chứ?
"Là Nhất Kỳ nói cho chị biết. Kỳ thật, ngày đó ở quán bar, chị vừa vặn cũng ở đó." Ngày đó Lữ Tân Dương cũng ở trong đám người đó, cô ta mơ hồ cảm thấy giữa hai người có chút không giống, cho nên đêm hôm đó cô ta không hỏi trực tiếp Triệu Y Cách, liền gọi điện thoại hỏi Ngô Nhất Kỳ. Sau đó, cô ta lại âm thầm đi điều tra, sau đó tra được hai người gần như ở cùng một nơi, cô ta không chịu nổi.
Cô ta nói đứt quãng, cũng trở nên bi thương, cuối cùng nói: "Chị không có cách nào nhìn thấy em ở cùng với cô gái khác..."
Màn tự bạch của cô ta không làm Triệu Y Cách cảm thông một chút nào, cô ta âm thầm điều tra Triệu Y Cách càng khiến Triệu Y Cách phản cảm. Triệu Y Cách cực kỳ tàn nhẫn phá đi lòng tự tôn cuối cùng của Lữ Tân Dương: "Cô cho rằng giết cô ấy rồi, tôi sẽ cùng một chỗ với cô sao?" Triệu Y Cách cười lạnh, "Thẳng thắn nói cho cô biết, coi như là không có cô ấy, tôi cũng sẽ không cùng một chỗ với cô. Bởi vì, tôi căn bản không thích cô, thì càng không phải nói yêu cô. Cho nên, cô làm như vậy, giống như một trò hề mà thôi, hài hước và đáng thương!"
Triệu Y Cách độc ác nói, nàng chính là muốn tổn thương cô ta. Nếu như không thể Lữ Tân Dương nếm trải nỗi đau trên thân thể, như vậy trên tinh thần, nàng muốn dùng phương thức hung ác nhất, tốt nhất làm cho cô ta sống không bằng chết.
Quả nhiên, nghe xong câu nói của Triệu Y Cách, tâm lý Lữ Tân Dương chịu đả kích rất lớn, tinh thần gần như sụp đổ. Thì ra đều do cô ta diễn một vở kịch một vai buồn cười! Người ta căn bản không có chút thương tiếc nào với mày, mày làm bản thân xấu hổ như thế, thật đáng đời!! Cô ta xụi lơ ngồi trên đất, bộ dạng chật vật làm bên cảnh sát cũng cảm thấy thương cảm. Cuối cùng, Lữ Tân Dương lệ rơi đầy mặt bị đưa đi. Những ngày tiếp theo, sợ là sẽ không dễ chịu.
Triệu Y Ninh thờ ơ nhìn Lữ Tân Dương gần như phát điên, nhưng nàng sẽ không đi đồng cảm với cô ta. Yêu sai người thật sự đã đủ đáng thương rồi, nhưng yêu sai cách, vậy đó là vấn đề của bản thân rồi. Tàn nhẫn đi đả thương người vô tội khác, điều đó càng không thể tha thứ. Cô ta biết rõ từ trước đến nay Triệu Y Cách là người khá lạnh nhạt cùng nghiêm túc, tuy nhiên lại chưa bao giờ dùng lời nói độc ác để tổn thương người khác như hôm nay. Bởi thế xem ra, sức nặng của Tòng Thanh Vũ trong lòng nàng rất nặng.
Triệu Y Ninh nhẹ nhàng vỗ lưng Triệu Y Cách an ủi: "Oan uổng nhất là cái người đang nằm trên giường bệnh kìa."
Triệu Y Cách nhàu chặt chẽ lông mày: "Về nhà trước a. Nói ngày hôm nay về nhà cùng nhau, ba mẹ chờ lâu, sẽ không vui."
"Nhưng..."
"Cô ấy có ba mẹ chăm sóc rồi, sẽ không có chuyện gì đâu. Lúc này cô ấy gặp ba mẹ, rất khó giải thích, mặt khác, chị đã dặn dò cục trưởng chỗ đó rồi, nhỡ đâu ba mẹ cô ấy hỏi tới, sẽ đưa lý do tốt nhất." Triệu Y Cách rất rõ ràng, không có gì bất ngờ xảy ra, nếu ba mẹ Tòng Thanh Vũ biết con gái mình cùng một cô gái dây dưa không rõ, cuối cùng còn rước lấy họa sát thân, chắc chắn sẽ không vui, không chừng còn có thể rước lấy nhiều phiền toái hơn.
Chị gái đã nói như vậy rồi, nàng còn có thể có ý kiến gì đây?
Càng nhiều lúc, Triệu Y Cách đều là không ở nhà, mà ở bên người một mình. Không chỉ nguyên nhân là vì công việc, còn phần lớn là do sống trong nhà không vui vẻ. Triệu Y Ninh cũng thế, cho nên thà rằng nàng một mình chạy ra nước ngoài, cũng không muốn ở trong nhà bị người ba phong kiến bảo thủ sai khiến.
Vừa mới vào cửa, vẻ mặt Triệu Kiên liền nghiêm túc. Được rồi, gien nghiêm túc của ba là truyền cho chị mình, bản thân mình một cũng không có. Cám tạ trời đất!
"Ba!" Triệu Y Ninh ngoan ngoãn gọi một tiếng, Triệu Y Cách thì lại không nói lời nói đứng ở một bên.
Ánh mắt uy nghiêm của Triệu Kiên lập tức dính trên quần áo dính máu của Triệu Y Ninh: "Đây là có chuyện gì? Vừa về nước lại đi nơi nào?!" Giọng nói của ông nghiêm khắc cứng rắn, không giống như con gái vừa về nhà tràn ngập sung sướng.
"Ở bệnh viện xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn. Ba cũng biết đó, ở bệnh viện thường hay gặp mấy tai nạn xe với ẩu đả đánh nhau máu chảy đầy đất đó." Triệu Y Ninh nói dối, nếu chuyện bị Triệu Kiên biết được thì phải làm sao?!
Mặc dù Triệu Kiên có chút nghi ngờ, nhưng thấy con gái cũng coi như bình an trở về, mình cũng rất lâu cũng không gặp hai đứa, cũng cố gắng buông lỏng, giọng nói dần dần ôn hòa: "Đi tắm trước đi, chờ lát nữa ăn cơm."
"Mẹ đâu?" Khá tốt khi không hỏi nữa, trái lại không thấy mẹ mình đâu, Triệu Y Ninh hỏi.
"Ở trong bếp, tâm huyết dâng trào muốn tự mình xuống bếp nấu gì đó cho hai đứa." Triệu Kiên vô cùng xem nhẹ, ông thủy chung cho rằng thân có thân phận là