Vút!
Yêu Cốt chuyển màu, trên thân roi dài chợt hiện lên một màu xanh non thanh thoát.
So sánh với màu trắng sữa ban đầu, thì dáng vẻ hiện tại của Yêu Cốt trở nên nhu hòa, phiêu lãng hơn.
Nhưng… cũng tràn đầy tính hủy diệt.
Yến Thanh múa may cánh tay một cách linh hoạt, Yêu Cốt uốn éo vũ động như một con đằng xà, phảng phất có một đôi mắt, hung ác mà bắn thẳng đến khô lâu được trang bị thiết giáp đầy đủ.
Két!
Hai loại vũ khí va chạm vào nhau phát âm thanh kin kít đầy chói tai.
Yêu Cốt đập thẳng vào khiên chắn của khô lâu, cọ ra những tia lửa đậm đặc.
Có lẽ khô lâu không nghĩ tới sẽ có người có đủ lực lượng để chống chọi lại nó, nên nó khá là chủ quan và tự tin.
Sự tự tin này làm cho khô lâu bị đánh cái trở tay không kịp, bị phản lực đẩy lùi lại phía sau hai bước, chỉ còn cách cái hố phía sau khoảng ba bốn mét.
Yến Thanh thấy được một chiêu này có ích, vì thế ánh mắt sáng lên, thuận đà mà tiến tới.
Yêu Cốt quất đánh tiến hành quấy nhiễu hành động của khô lâu.
Tất cả mọi người đến bên này hỗ trợ thấy được cảnh này, trong lòng đều không khỏi xuýt xoa.
Không hổ là nữ ma đầu Yến Thanh!
Ánh mắt của một số người đồng thời sáng lên, xoa tay hầm hè, thái độ chuyển biến một trăm tám mươi độ, chuyển từ ghét thành yêu sâu sắc!
Doãn Nguyệt quan sát tình thế có lợi với bên mình, cầm Loan Nguyệt song đao nhảy ra, nói với bốn người Tiêu Nhạc, Cố Thành, tỷ muội song sinh Mẫn Lan, Mẫn Điệp.
Ý ngầm cũng là muốn nói cho người khác:
“Cơ hội tốt, chúng ta mau đi giúp đỡ nàng!”
Nói đoạn, nàng đã nhảy ra, thân ảnh như liệp báo, đón nhận từng đợt lưỡi dao vô hình bay tới, Doãn Nguyệt nhào lộn người, song đao sáng lên ánh sáng màu vàng hóa thành đường viền xoay quanh người nàng một vòng, sau đó gộp lại thành một phen răng cưa có hai lưỡi, độ dài tận mười mét, lấy hình vòng cung tản mát ra bên ngoài.
Lưỡi liềm vô hình thế như chẻ tre bay tới, nhưng nháy mắt đã bị răng cưa chặn lại, đón đầu phản sát, năng lượng hai bên giao nhau tàn sát bừa bãi trên không trung.
Doãn Nguyệt một bên chiến đấu, một bên lĩnh ngộ chiêu thức mà nàng mới nghĩ ra này.
Kể từ lần đó vô tình tham nhập thấu hiểu ý cảnh trong đao, nàng cảm giác nàng sử dụng đao càng thêm thông thuận, phảng phất nó xuất phát từ trong lòng, chỉ cần một ý niệm là có thể điều khiển.
Sau đó, trải qua liên tiếp ma luyện chém giết, nàng phát hiện đao ý kết hợp với chiến kĩ, có thể làm cho uy lực tăng lớn.
Mà chiêu thức trước mắt này, là nàng ở nhiều lần chém giết ngẫm nghĩ rồi thực hành ra tới.
Đem đao ý dung nhập vào chiến kĩ, mở rộng hình dáng chiêu thức, trước mắt bởi vì mới lĩnh ngộ, nên nàng chỉ làm được hợp lại nó thành độ dài mười mét, nội khí bỏ ra cũng quá lớn, mất gần nửa thành chân khí trong đan điền.
Nhưng nàng tin tưởng, chiêu thức này sẽ càng ngày càng mạnh, độ dài và uy lực sẽ ngày càng tinh tiến.
Trong khi đó, ở phía dưới, các thành viên như Tiêu Nhạc, Cố Thành,...!cũng gia nhập vòng chiến.
Tiêu Nhạc có vũ khí là một thanh bát quái đồ có thể xoáy tròn, hình dáng kiểu như mai rùa, bên trong chứa đựng vô vàn ám khí.
Bởi vậy, chiến lược công kích của hắn cũng có xu hướng đi theo hình xoắn ốc, thân pháp nhanh nhẹn, một chút chỗ này, một chút lại chạy đến chỗ kia, tìm chỗ hiểm yếu mà đánh.
Bởi vì chính diện hai bên đã có Yến Thanh và Doãn Nguyệt gồng gánh, nên mấy người bọn họ có trách nhiệm đẩy lùi khô lâu trở về trong hố sâu.
Ám khí đen nghìn nghịt bay loạn xạ, có đánh trúng bụng, cổ họng, đầu của khô lâu, nhưng dường như tác dụng không lớn.
Tiêu Nhạc cũng không nản chí, hắn biết chính mình có mấy cân mấy lượng, tu vi chỉ có ngũ giai, miễn cưỡng có thể ở trước mặt khô lâu đi qua đi lại, chất liệu vũ khí cũng tầm thường, không có lực phá hoại kinh thiên như hai người kia.
Nhưng hắn sẽ cố gắng quấy nhiễu hoạt động và sự chú ý của khô lâu, tạo cơ hội cho những người khác.
Một bên khác, Cố Thành híp mắt, tay trái nắm cung tên, tay phải kéo ra một chi mũi tên màu trắng sữa được hình thành bởi chân khí.
Hắn nghiêng đầu, chăm chú quan sát khô lâu, sau đó…
Vút!
Mũi tên rời cung, một đường đâm thẳng đến giữa ngực của khô lâu.
Leng keng!
Thiết giáp bên ngoài chặn lại lực xung kích, có hắc ám quanh quẩn mài mòn chân khí của mũi tên.
Lần thứ nhất, không thể phá!
Cố Thành thở dài một hơi, vốn cũng không mang nhiều hi vọng, chỉ là thử độ bền cứng của thiết giáp thôi.
Hắn lại giơ lên cung tên, liên tiếp bắn, mục tiêu vẫn là giữa ngực.
Hắn có tin tưởng, một lần không được, nhưng kiên trì ở tại một chỗ nhiều lần, sẽ có kết quả bất ngờ!
Kế tiếp sự công kích của hắn, là hai luồng kiếm khí xanh mang đến từ hai cô gái duy nhất của Dạ Nguyệt binh đoàn.
Tỷ muội song sinh: Mẫn Lan, Mẫn Điệp.
Tu vi ngang nhau, vũ khí giống nhau, đều là trường kiếm.
Kể cả chiêu thức cũng khó phân biệt được sự khác nhau.
Mục tiêu của hai người các nàng, là đôi mắt khô lâu.
Mặc dù nhắm chuẩn hướng đi kĩ càng, nhưng để xuyên qua vô số trở ngại từ thiết giáp mà đâm thẳng vào mắt của khô lâu thì tỷ lệ là rất nhỏ, vài lần hiểm hiểm đều bị khô lâu nhanh nhạy thoát được.
Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, mắt thấy khô lâu đã bị mấy người Yến Thanh, Doãn Nguyệt, Tiêu Nhạc làm cho bó tay bó chân, những người khác cũng ôm đoàn gia nhập vòng chiến.
Bọn họ phân chia thành những tiểu đội nhỏ tiến hành đánh lén, mang mục đích dồn ép khô lâu trở về hố sâu kia.
Phía dưới hố là từng tiếng “thình thịch, thình thịch” ngày càng gần, giống như tiếng trống dồn dập mà gõ liên hồi trong lòng mọi người.
Tất cả đều cắn răng gấp rút tham chiến, hi vọng mọi việc không đi quá tầm kiểm soát.
Mới một con thiết giáp khô lâu mà đã khó chơi thế này, phía dưới mà toàn bộ đi lên thì chắc chắn là giờ chết của tất cả mọi người.
Bởi vậy mà, vô số chủng loại vũ khí được móc ra chiến đấu, công pháp chiến kĩ hoa hòe lòe loẹt nổ tung chồng chéo lên nhau.
Người của tứ đại gia tộc thì công kích có mô có dạng, sử dụng cũng là chiến kĩ thống nhất, nền móng vững chắc, hợp tác lên làm ít công to.
Lính đánh thuê thì thiên về công kích tự do, chiêu số hoang dã nhiều vô kể, có người tự nghiên cứu ra chiến kĩ, có kẻ lại đánh cướp của người khác.
Mặc dù tạp nham nhưng uy lực cũng lớn hơn nhiều.
Có thể nói, những người này có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, năng lực ứng biến nhanh nhẹn hơn nhiều so với đệ tử được nuôi dưỡng trong nhà kính của tứ đại gia tộc.
Bên này đánh đến ngất trời, mà bên kia, đám người Lục Vận, Lăng Quang cùng một số người khác cũng không rảnh rỗi, một bên chiến đấu tiêu diệt Hỏa Cốt khô lâu, một bên bắt đầu tranh thủ mà tiến gần tới nhà tranh.
Đáng mừng là, có một số người lực lượng yếu kém đã ôm đoàn hợp lực tiêu