Cạch!
Lâm Tổ Nhi đem đầu đập xuống đất, cái trán vang lên một thanh âm cực kỳ thông thấu.
“Xin lỗi!” Nàng không dám lại lần nữa mà biểu lộ sự không cam lòng của chính mình, mà dùng thanh âm thành thật đi nói.
Lâm Tổ Nhi cho Yến Thanh dập đầu ba cái, nói xin lỗi ba lần.
Yến Thanh thấy Lâm Tổ Nhi biết điều như vậy, cũng đã mất đi hứng thú, phẩy tay đuổi người:
“Được rồi được rồi, tạm thời tha cho ngươi, đừng lại cho ta nghe thấy lời nói không sạch sẽ nào nữa phát ra từ miệng của ngươi!”
Lâm Tổ Nhi quay đầu trở về địa bàn của mình, hai nắm đấm ở dưới ống tay áo khẽ nắm chặt.
Đầu cúi thấp, che dấu sở hữu không cam lòng và nùng liệt hận ý nơi đáy mắt.
Nàng đường đường là hòn ngọc quý của Lâm gia, lại bắt nàng cho người ta quỳ lạy như thế.
Nỗi sỉ nhục này… nàng nhất định gấp trăm lần còn trở về.
“Ngươi đừng có ý nghĩ không an phận, người kia Lâm gia chọc không nổi!” Nhị trưởng lão từ nhỏ nhìn Lâm Tổ Nhi lớn lên, sao có thể không biết nàng suy nghĩ cái gì, hắn chỉ có thể yếu ớt cảnh cáo, hi vọng nàng đừng lại làm ra sự tình gì đó khó vãn hồi.
Chỉ bằng vừa rồi người kia có thể dễ dàng đem uy áp của hắn đánh tan hết, hơn nữa còn phản chấn trở về.
Người kia, Lâm gia không thể chọc!
Nhị trưởng lão có chút ảo não, nếu như Lâm gia không có tổn thất hai vị trưởng lão, thì hiện tại đâu đến mức khép nép như thế này.
Cũng không biết hai vị kia là chọc phải người nào, đến ngay cả thần hồn cũng không để lại?
Lâm Tổ Nhi chỉ thấy sống lưng khẽ cứng đờ, khẽ cắn môi, nhưng đem tất cả ý nghĩ dồn hết vào trong bụng, nhu thuận ngồi vào một bên.
Bên kia.
Yến Thanh đột nhiên không kịp phòng bị trở tay quàng lấy cổ Tịch Thần, đưa sát mặt vào mặt nàng nói:
“Tiểu Thần Thần, ngươi vừa rồi quá soái, ta đột nhiên yêu ngươi làm sao bây giờ?”
Tịch Thần thân thể cứng đờ, sau đó đẩy nàng ra, ghét bỏ nói:
“Đừng yêu ta!”
Yến Thanh khó hiểu chớp chớp mắt:
“Vì sao nha?”
Tịch Thần thở hắt ra:
“Chúng ta đều là nữ nhân, ngươi yêu ta sẽ không có kết quả! Ngươi không muốn sinh con… để nối dõi tông đường?”
“…”
Yến Thanh nghẹn.
Mẹ kiếp! Chỉ có nam nhân mới dùng tới nối dõi tông đường, nàng một giới nữ lưu, nối cái quỷ!
A! Thật là trát tâm! Cảm thấy trái tim đã trúng một vạn điểm tổn thương.
Tâm đau đến nói không nên lời.
Doãn Nguyệt mỉm cười, vui sướng khi người gặp họa nhìn Yến Thanh bị đổ cho á khẩu không trả lời được.
Nàng cũng có ngày hôm nay! Ha hả!
Yến Thanh trừng mắt nhìn Doãn Nguyệt.
Ba người cho nhau trừng mắt, trở về chỗ ngồi.
Bên này, một đám lính đánh thuê sôi nổi nghị luận, ánh mắt len lén nhìn qua phía này.
“Vừa rồi người kia là ai? Thế nhưng có thể cùng Yến Thanh cùng ngồi cùng ăn.
Nàng không sợ Yến Thanh độc chết nàng sao?”
“Ngươi hỏi câu hỏi ngớ ngẩn! Không thấy vừa rồi nàng còn cứu Yến Thanh sao? Nhị trưởng lão đã là Bát cấp võ giả đều bị nàng đánh cho hộc máu.
Nên biết có bao nhiêu đáng sợ!”
Tê!
Vài người không hẹn nhau mà hít một ngụm khí lạnh.
“Yến Thanh đã là một ma nữ khó chơi, hiện tại lại có thêm một cái quái thai như vậy chống lưng cho nàng, có còn để cho người sống sót nữa hay không?”
“Nói cũng kì quái, nàng nếu lợi hại như vậy, chúng ta đáng lẽ phải biết chút ít tin tức mới đúng.
Nhưng đằng này, thấy bộ dạng của nàng rất xa lạ, giống như một cái tân nhân.”
“Ngươi kể chuyện cười đi ngươi! Ngươi có thấy tân nhân nào có thực lực kh ủng bố như vậy?”
“Hắc hắc, nói cũng phải! Nhưng mà mười đại nhân vật trên Hắc Bảng, kiểm tra qua một vòng cũng không thấy giống người nào trong số đó a!”
“Ngươi lại ngu ngốc, nhiều khi nàng không phải lính đánh thuê liên minh chúng ta mà từ trong một đại tộc nào đó đi ra thì sao? Huống chi, mười đại nhân vật là ngươi muốn gặp thì gặp, chỉ sợ sống cả đời cũng chưa thấy được bóng dáng đi, làm sao ngươi có thể xác định người nào là người nào?”
“Hắc hắc, ta chỉ nói đùa thôi, cho ta mười cái mạng, ta cũng không dám gặp bọn họ!”
“Hừ! Quỷ nhát gan!”
“Cái này không gọi nhát gan, người ta gọi là người không vì mình trời tru đất diệt, ha ha!”
“Ngươi không những nhát gan mà còn mặt dày vô hạn cuối!”
“Ha ha, mặt dày đi khắp thế gian, không người có thể địch!”
“…” tên này có bệnh! Còn bệnh không nhẹ.
Một nhóm đội ngũ khác lại thì thầm:
“Cũng không biết cảnh giới của nàng là bao nhiêu, có thể dễ dàng mà bỏ qua uy áp của Nhị trưởng lão.
Phải biết, Nhị trưởng lão đã là võ giả bát cấp đỉnh phong, chỉ đứng sau Lâm gia gia chủ mà thôi.
Tu vi như hắn đã có thể ở Hoang Vực giới đi ngang.”
“Có thể cùng Yến Thanh thấu một khối bên nhau, ta khẳng định nàng cũng không phải kẻ thiện lương gì, chúng ta tốt nhất vẫn là không cần đi trêu chọc nàng cho tốt!”
“Vừa rồi các ngươi hình như không có phát hiện sao? Ta giống như thấy được đoàn trưởng Dạ Nguyệt binh đoàn cũng ở bên đó!”
“A? Không phải nói Dạ Nguyệt binh đoàn đã giải tán sao?