Nhan Tuyết thì bọn hắn không nói đi, đó là một trong ngũ đại thế gia Nhan gia nữ nhi, mặc dù chỉ là cái thứ nữ, nhưng có tài có sắc, thực lực cũng không hề thua bất kì người nào ở nơi này.
Nàng tham gia Tiên Nguyên đại hội cũng không có gì kì quái.
Nhưng Bạch Cơ…
Ở thế tục giới chỉ có ngũ đại gia tộc, mà họ Bạch liền chỉ có Bạch gia này một nhà.
Bạch Cơ… ở thế tục giới, thanh danh còn tính vang dội, hẳn là không có cái thứ hai trùng tên trùng họ với nàng.
Bạch Cơ là đích nữ Bạch gia, nhưng là một sửu bát quái, từ lúc sinh ra trên má phải liền có cái bớt xấu xí, không những thế mà nàng còn là một cái phế vật không thể tu luyện.
Bạch gia từng vì chuyện này mà mất hết mặt mũi.
Mấy năm trước đã đưa nàng đến biên cảnh trấn nhỏ, mặc nàng tự sinh tự diệt đi.
Hiện tại, lại là cái nào vừa ra?
Bạch gia cảm thấy chưa đủ mất mặt, hay là chính Bạch Cơ bản nhân đầu óc bị cửa kẹp.
Nàng lấy đâu ra tự tin, bằng nàng một cái phế vật, có thể chiến thắng được Nhan gia chi nữ.
Tất cả mọi người đều cho rằng như thế, tâm tư khác nhau, nhưng không hẹn mà cùng dọn ra con đường, chờ xem kịch vui.
Bọn họ cũng tò mò, Bạch Cơ rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Không cho bọn họ chờ đợi lâu lắm, Bạch Cơ rốt cuộc xuất hiện ở trong tầm mắt, nhưng mà…
Vì sao nàng cùng lời đồn đãi trung, thế nhưng có một chút khác biệt.
Trên mặt có cái bớt xấu xí là không sai, nhưng mà trên người thiếu nữ toát ra khí thế đường hoàng túc sát, đâu giống như là một phế vật?
Chỉ thấy dọc theo con đường nhỏ, thiếu nữ đạp bước mà đến, bước chân nhẹ nhàng uyển chuyển, không giống như tiểu thư khuê các mặc váy áo kiều mị, mà là khoác trên người một bộ võ phục màu tím, sấn đến dáng người mảnh khảnh, có vẻ anh tư táp sảng.
Thiếu nữ khoảng mười lăm mười sáu tuổi, nửa bên phải mặt bởi vì có vết bớt mà có vẻ hung ác dữ tợn, nhưng thật ra nửa bên còn lại, da thịt non mịn, trắng nõn hồng hào, nếu không có vết bớt, tuyệt đối là một đại mỹ nhân.
Bạch Cơ bỏ qua những ánh mắt đang đánh giá nàng, vân đạm phong khinh bước về phía trước, sâu trong ánh mắt, có gió lốc khởi động.
Nàng nhanh chóng đi qua con đường nhỏ, nhảy lên lôi đài.
Mà bên kia lôi đài, cũng đã đứng sẵn một người thiếu nữ mặc võ phục màu trắng tinh khôi.
Thiếu nữ đồng dạng số tuổi, trong tay nắm một phen trường kiếm, dung mạo nhu hòa nũng nịu.
Nàng là Nhan gia chi nữ Nhan Tuyết!
Nhan Tuyết nhìn người xuất hiện ở đối diện khi, ánh mắt tràn đầy sửng sốt, không khỏi kinh hô:
“Ngươi là Bạch gia phế vật?”
Dưới đài mọi người ồ lên, vốn dĩ mọi người thấy phong tư của Bạch Cơ, trong lòng còn có chút nghi ngờ không xác định, nhưng Nhan Tuyết một phen lời nói, lại gián tiếp mà chứng nhận sự thật.
Thiếu nữ kia quả thật là Bạch Cơ phế vật.
Xem ra, hôm nay có trò hay nhìn!
Bạch gia phế vật đối chiến tài nữ Nhan Tuyết, nàng rốt cuộc chịu nổi mấy chiêu?
Mà Bạch Cơ, nghe thấy “phế vật” hai chữ, mạnh mẽ nhíu mày, trong mắt xẹt qua âm trầm sát khí, tỏa định Nhan Tuyết.
Nhan Tuyết cảm giác sống lưng chợt lạnh, nàng giống như bị cái gì hung ác đồ vật cấp theo dõi!
Nhan Tuyết tạm gác xuống cảm giác không khỏe, ngẩng cao đầu kiêu ngạo nói:
“Nếu như ngươi đã không sợ chết nói, vậy ta cũng hoàn toàn không khách khí, tế xuất ra bản lĩnh của ngươi, ra chiêu đi!”
Nói đoạn, nàng bùng nổ linh lực, một thân linh khí quán chú lên thân kiếm, đâm ra ngoài.
Mà trên đài, Bạch Hầu nghe đến tên này, cũng thấy được chân thân, khuôn mặt nháy mắt âm trầm xuống dưới:
“Hỗn trướng đồ vật, còn ngại Bạch gia chưa đủ mất mặt hay sao? Là ai, rốt cuộc là ai cho nàng trở về đế đô?”
Hắn tưởng không rõ, hắn rõ ràng đã trục xuất nữ nhân này đến biên cảnh, cũng sắp xếp thỏa đáng mọi thứ, chỉ sợ nàng cả đời cũng không thể xoay người.
Chính là, nàng vì sao còn sẽ có thể xuất hiện ở nơi này, còn tham gia Tiên Nguyên đại hội!
Đáng chết!
Trong mắt Bạch Hầu xẹt qua một tia hung ác nham hiểm, Bạch Cơ… nếu như nàng đã không biết sống chết, vậy hắn cũng sẽ thành toàn nàng.
Một cái phế vật mà thôi, Tiên Nguyên đại hội nhân tài kiệt xuất dữ dội nhiều, nàng nếu xảy ra cái gì bất trắc.
Kia phụ thân, cũng không thể trách đến trên đầu hắn.
Ở đây còn lại bốn vị gia chủ, không hiểu sao mà cảm nhận được một tia quỷ quyệt sát khí.
Hách Liên Khải vốn định châm chọc một phen, nhưng thấy biểu tình dữ tợn của Bạch Hầu, trong lòng cười lạnh, lại im miệng mà không có nói.
Bạch gia hiện tại sớm đã không còn như trước, nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa lớn, Bạch gia tọa trấn Tiên Thiên cường giả còn ở, hơn nữa có liên hệ sâu xa với Hỗn Nguyên giới, chọc giận bọn hắn, Hách Liên gia bọn họ, cũng sẽ tao ương.
Muốn lật đổ Bạch gia, hắn còn phải mưu tính một phen.
Muốn diệt trừ thế tục giới Bạch gia, cần thiết làm được lặng yên không một tiếng động, không thể kinh động Hỗn Nguyên giới Bạch gia bổn gia.
Mặc cho ở trên đài là như thế nào âm thầm tính toán, ở dưới đài lôi đài, lúc này đã chiến hỏa ngập trời.
Nhan Tuyết thế công mãnh liệt, không hổ là Nhan gia tài sắc vẹn toàn thứ nữ.
Tu vi của nàng đã đạt tới lục giai hậu thiên võ giả, kiếm thuật lại tinh vi xảo diệu.
Trong mắt người xem, Bạch Cơ liên tục bị đánh cho không có lực hoàn thủ, liên tiếp lui về sau.
Mặc dù là như vậy, cũng để cho bọn họ có một loại quái dị cảm giác, sôi nổi nghị luận.
“Nhan Tuyết quả thật là nữ thần trong mộng của ta, không những thực lực cường hãn mà còn ôn nhu thiện lương.
Ta dám chắc chắn, lần này Tiên Nguyên đại hội, danh ngạch sẽ có nàng một phần!”
“Nhan Tuyết là lợi hại không sai, nhưng đệ tử của mấy đại gia tộc khác cũng không hề thua kém, danh ngạch về tay ai còn chưa thể biết được đâu!”
“Đúng vậy, ta làm sao lại quên mất đâu, không nói đến mặt khác bốn nhà, chỉ riêng Nhan gia đã có Nhan Băng Tuyền, Nhan Như Ngọc này chờ nhân vật, Nhan Tuyết mặc dù cũng lợi hại, nhưng cùng chân chính thiên chi kiêu nữ, căn bản không thể so sánh!”
“Nhưng mà Bạch Cơ này, không phải phía trước nói qua là phế vật sao? Cư nhiên còn chưa bị ném xuống lôi đài, ta có chút bội phục nàng ta rồi!”
“Ngươi nói ta mới phát hiện nha! Kì quái! Vì cái gì ta tra xét không ra nàng ta là cái gì cấp bậc?”
“Ngươi là hồ đồ sao? Bạch Cơ là một phế vật không thể tu luyện linh lực, nàng cùng Nhan Tuyết đối chiến nãy giờ, đều là dùng thân pháp tới né tránh.
Ngươi nhìn xem, nàng đã bị bức tới góc lôi đài!”
Một tiếng kinh hô, mọi người cũng thấy được, Bạch Cơ quả nhiên đã bị bức tới góc lôi đài, Nhan Tuyết cầm trường kiếm, thẳng bức ngực áo Bạch Cơ.
Nếu như nàng không nhảy ra lôi đài, vậy chỉ có thể bị một kiếm này đâm vào ngực, thương tích đầy mình.
Ánh mắt Nhan Tuyết chợt lóe qua một mạt khinh thường, cầm kiếm một đường đâm tới.
Phế vật quả nhiên là phế vật, không biết tự lượng sức mình!
Bạch Cơ không có sai quá ánh mắt khinh thường của Nhan Tuyết, ánh mắt nàng chỉ chợt lóe qua sát khí, khóe môi quỷ dị giơ lên.
Ở trường kiếm chỉ còn cách ngực nàng một centimet, Bạch Cơ lấy một loại quỷ dị thân pháp tránh đi, hóa thành tàn ảnh đi tới Nhan Tuyết phía sau lưng, nâng chân một đá.
Phanh!
Nhan Tuyết bị bất thình lình cự lực tạp vào, thân hình như cánh diều vậy bay ra lôi đài.
Toàn quảng trường tức khắc an tĩnh, ai cũng không thể ngờ được, kết quả sẽ là như thế này.
“Ta đi! Ta đây là đang nằm mơ đi, phế vật kia cư nhiên thắng!”
“Hơn nữa còn chỉ là một chiêu đá, Nhan Tuyết đã là hậu thiên sáu tầng võ giả, không yếu ớt như vậy mới đúng!”
“Ta quan sát góc độ vừa rồi, xác thật có chút quỷ dị, có lẽ Bạch Cơ là ăn may mà thôi! Lần sau nói không chắc, nàng ta không thể còn may mắn như vậy!”
“Ai! May mắn cũng là một loại thực lực, ta vì sao không có được vận khí như vậy đâu?”
Cả quảng trường nháy mắt nổ tung chảo, ai cũng đều không thể tưởng tượng đến Bạch Cơ sẽ thắng.
Cuối cùng, chỉ có thể cảm thán nàng vận khí tốt.
Bạch Cơ yên lặng thu chân, cặp mắt nhìn chăm chú vào chật vật đứng dậy Nhan Tuyết.
Nhan Tuyết lúc này còn quả thật chưa thể phục hồi tinh thần lại, đợi một lúc sau nhận ra chính mình tình cảnh, nàng không khỏi kinh hô, mắt đẹp tràn đầy giận dữ nhìn Bạch Cơ:
“Bạch Cơ, ngươi đánh lén!”
“Trọng tài, trận này không tính, Bạch Cơ là đánh lén!” Nàng nhìn qua nam nhân trung niên, không cam lòng nói.
Ánh mắt Bạch Cơ chợt lóe qua khinh miệt, nhún vai cười nói:
“Nhan tiểu thư, cơm có thể ăn bậy, lời nói nhưng không thể tùy tiện nói.
Ở đây có nhiều người làm chứng như vậy, ta có thể nào đánh lén.
Chỉ có thể nói là ta vận khí hảo, hơn