Mà trên đài, năm vị gia chủ, mỗi người biểu tình khác nhau, thần sắc của Nhan Phong tràn đầy không thể tin tưởng được.
Nhan Tuyết vậy mà lại thua Bạch Cơ…
Nghĩ vậy, hắn không khỏi híp mắt, từ xa tìm kiếm thân ảnh Bạch Cơ, rốt cuộc thấy được mạt thân ảnh màu tím đứng ở một góc tựa như hạc trong bầy gà.
Nhan Phong híp mắt, trầm tư.
Từ trước mắt tới xem, Bạch Cơ có khả năng không phải là phế vật!
Thử hỏi có phế vật nào, lại có thể một đá, đem hậu thiên sáu tầng võ giả đá đi ra ngoài.
Hắn không giống những người khác, cho rằng đó là trùng hợp!
Chỉ có thể nói, Nhan Phong là tuệ nhãn như đuốc.
Nhưng Nhan Phong chỉ là thở dài, có trách thì trách Nhan Tuyết kĩ không bằng người, thua là điều tất nhiên, hắn cũng không thể quái Bạch Cơ.
Dù sao, hắn còn có Nhan Băng Tuyền, Nhan Như Ngọc này hai đứa con, không sao cả!
Nhan Phong nghĩ vậy, thu hồi tầm mắt, không lại đánh giá Bạch Cơ.
Mà Bạch Hầu, thấy Bạch Cơ rõ ràng thắng được, lại không có giống như người khác tưởng tượng vui mừng, mà ngược lại thần sắc càng thêm âm trầm.
Hắn cảm nhận được xưa nay chưa từng có uy hiếp… đến từ Bạch Cơ!
Nếu như nàng may mắn thoát khỏi phế vật thân phận, vậy liền sẽ uy hiếp đến địa vị của hắn.
Bạch Hầu híp mắt nham hiểm, đáy mắt dày đặc sát khí.
Bạch Cơ… cần thiết chết!
Mặt khác, Hách Liên Khải, Tống Diêu, Dạ Nham ba vị gia chủ, một bên quan sát thần sắc của Bạch Hầu, một bên trong lòng nghi hoặc nghĩ:
Nhìn biểu tình của Bạch Hầu kia, lẽ nào không phải như bọn hắn tưởng tượng, là Bạch Hầu một tay sắp xếp!
Rốt cuộc, Bạch Cơ có thật sự là át chủ bài của Bạch gia hay không?
Có lẽ, lát nữa bọn họ nên cho người đi thăm dò thăm dò!
Lôi đài tái vẫn còn tiếp tục khí thế ngất trời, mấy trăm cặp đối thủ lần lượt đối chiến, trong đó đệ tử của năm đại gia tộc không ngoại lệ mà đều thăng cấp đến đợt tiếp theo.
Ngày đầu tiên của Tiên Nguyên đại hội rốt cuộc kết thúc, loại bỏ hơn phân nửa số lượng người tham gia.
Hoàng hôn nhanh chóng phủ xuống, cả quảng trường tan tác, ai về nhà nấy, chuẩn bị tinh thần cho ngày hôm sau.
Bạch Cơ không có trở về Bạch gia, mà là trụ ở một nhà khách đi3m lớn nhất đế đô.
Mặt sau đi theo vài cái đuôi nhỏ.
Bạch Cơ làm như không nhận thấy được, ngoắc ngoắc khóe môi.
Những người này, động tác không chậm chút nào!
Nàng trở về khách đi3m nghỉ ngơi tắm rửa, sau đó trời tối xuống dưới, nàng một thân một mình đi ra ngoài, tiến đến một khu rừng nhỏ ở ngoại cảnh của đế đô.
Ở khách đi3m nhiều tai mắt không phương tiện, nàng dự định tìm một chỗ yên tĩnh, vào không gian tu luyện.
Ai ngờ, mới bước vào khu rừng nhỏ một khắc, nàng liền cảm nhận được có nhiều tia hơi thở.
Bạch Cơ yên lặng dùng thần thức đi tra xét, phát hiện tu vi của những người này đều ở hậu thiên năm sáu tầng trên dưới.
Không cảm nhận được ác ý, Bạch Cơ liền biết, những người này chỉ là tới thăm dò nàng mà thôi.
Mà thân phận, không cần đoán cũng liền biết là ai!
Trừ ngũ đại gia tộc ra, còn có thể là ai?
Bạch Cơ cũng liền mặt kệ bọn họ, tìm một chỗ trống trải sạch sẽ ngồi xuống, đả tọa tu luyện.
Mà những người kia, thấy nàng ngồi xuống tu luyện, cũng liền biết bọn họ cần tìm tin tức đạt tới, sôi nổi lui về.
Nháy mắt, ba đội nhân mã lần lượt rời đi.
Bạch Cơ mở mắt ra, dự định tiến vào không gian tu luyện, lại nửa chừng ngừng lại, thần sắc khẽ biến.
Bởi vì lúc này đây, nàng cư nhiên cảm giác được dày đặc sát khí.
Có người muốn giết nàng!
Hơi một chút tưởng tượng, liền đoán ra là người nào.
Chỉ là, hai mươi người hậu thiên bảy tầng võ giả, một người hậu thiên tám tầng võ giả.
Đối với nàng một cái phế vật mà thôi, Bạch Hầu có phải hay không quá để mắt đến nàng?
Sát khí tật lược mà đến, hai mươi hắc y nhân đồng loạt đem nàng vây quanh lên.
“Sát!”
Hắc y đầu lĩnh đứng ở một bên thân cây quan chiến, không có ra tay, bởi vì tu vi của người kia là hậu thiên tám tầng.
Hai mươi hắc y nhân bùng nổ linh lực, trường kiếm nháy mắt sáng ngời, sát khí xung thiên.
Ánh mắt Bạch Cơ trầm trọng sắc bén, tại chỗ một phen xoay người, nghiêng đầu tránh thoát một phen trường kiếm, phản thủ nắm lấy tay của hắc y nhân cầm kiếm, vận sức lực bẻ ra sau, trường kiếm lấy quỷ dị độ cong đâm xuyên qua yết hầu của người kia.
Rắc!
A!
Tên kia chỉ kịp phát ra tiếng hô mỏng manh, cánh tay bẻ gãy, trường kiếm xuyên thủng yết hầu, hắn trong nháy mắt tuyệt khí.
Bạch Cơ lại không có dừng lại, bắt lấy hắn cản công kích đến từ phía sau.
Mấy điều trường kiếm đâm vào huyết nhục, máu văng tung tóe khắp nơi.
Thử tưởng tượng, nếu như Bạch Cơ không kịp né tránh, chắc chắn sẽ bị đâm thành cái sàng.
Thừa dịp những người này chinh lăng, Bạch Cơ nhanh nhẹn từ đế giày rút ra hai thanh chủy thủ sắc bén, linh lực bùng nổ.
Thình lình chính là hậu thiên tám tầng tu vi!
Chỉ bằng một năm, từ phế vật đạt tới hậu thiên tám tầng võ giả, Bạch Cơ cũng là thiên tài trung thiên tài.
Hắc y nhân đồng loạt biến sắc mặt, nhưng càng thêm trầm trọng sát khí, nếu Bạch Cơ quả nhiên không phải là phế vật.
Vậy nàng càng thêm không thể sống!
Hắc y đầu lĩnh híp mắt nghiền ngẫm, sát ý tràn lan.
Bạch Cơ nhận ra được sát ý, ra tay cũng càng thêm không lưu tình, chiêu chiêu đoạt mệnh, trong lòng dâng lên một cỗ hung tính.
Làm mười lăm năm cương thi, nàng cũng không phải là ăn chay.
Tuy rằng hiện tại là nhân loại, nhưng hung tính của nàng còn không có biến mất đâu.
Bạch Cơ sử dụng chủy thủ đi tới đâu, hắc y nhân liền sẽ ngã xuống tới đó, nàng đem linh lực giảo phá trái tim bọn họ, hình ảnh xem như huyết tinh tàn nhẫn.
Không tới một nén hương thời gian, hai mươi hắc y nhân đều đã ngã xuống, chết dưới tay nàng.
Bạch Cơ nhếch miệng, lau vết máu bị bắn trên khuôn mặt, thần sắc cảnh giác mà nhìn hắc y đầu lĩnh.
Tên kia, mang cho nàng một loại cảm giác rất cường đại.
Nếu nàng đoán không có lầm, tu vi của hắc y đầu lĩnh hẳn là đã đạt đến tám tầng đỉnh.
Mà nàng, mới chỉ thăng cấp tám tầng không lâu.
Nhưng còn không đủ gây sợ hãi!
Nàng vẫn có thể đối phó…
Hắc y đầu lĩnh phi thân xuống dưới, cùng Bạch Cơ đối diện, linh lực thoáng chốc bùng nổ, nghiền ép xuống đầu nàng.
Trong lòng Bạch Cơ huyết khí cuồn cuộn, nhưng bị nàng cường thế đè ép xuống.
Nàng hừ lạnh, phóng xuất thần thức đi đối chọi.
Mặc dù thần thức hư vô mờ mịt, nhưng để chống chọi với uy áp từ linh lực, cũng đủ dùng.
Cũng may nàng hai thế làm người gộp lại, thần thức so với cùng cấp cao hơn rất nhiều, mới để cho nàng không có đương trường quỳ xuống.
Hắc y