CHƯƠNG 131: ĐỜI THỨ HAI BÁO ỨNG – TAO ƯƠNG
Tác giả: Luna Huang
Qua sự kiện kia, hai người vẫn tiếp tục xem như không có gì xảy ra. Hôm nay Nhữ Hinh hồi phủ gặp An thị, nàng muốn để Nhữ Dao hồi phủ. Không ngờ nàng biết được hai hung tin, đó là lúc nàng xuất giá, đại di nương tự sát trong phủ, đương nhiên không cần nói cùng biết là do Trưởng tôn Tề Duyệt làm rồi; Hai là An Lam Ca vài ngày nữa sẽ thành thân với một thiên kim nào đó.
Nàng cấp tốc chạy đi tìm An Lam Ca, ai biết nàng vừa nhắc đến Nhữ Dao hắn đã cắt đứt lời của nàng, bằng một nụ cười: “Ngũ biểu muội, ta cũng sắp thành thân rồi, những chuyện quá khứ sớm đã quên mất, không nên nhắc lại nữa.”
“Không phải như vậy đâu, biểu ca. . .” Nhữ Hinh bám theo An Lam Ca không buông. Nàng không muốn để bọn họ có cái kết như vậy.
An Lam Ca không muốn nghe, nên âm thanh hắn còn to hơn nàng, nhưng không phải nói cùng nàng mà là nói với Nhữ Tuân: “Đại biểu ca, vừa đúng lúc đệ có việc tìm huynh a.” Nói xong hắn quay lại nói cùng Nhữ Hinh: “Ta bận rồi, lần khác lại cùng biểu muội nói.” Dứt lời lập tức đi, y hệt như nàng là ôn thần vậy.
Nhữ Hinh ôm một bụng lúng túng ngồi trên xe ngựa cùng Trưởng Tôn Tề Duyệt hồi cung.
Trưởng Tôn Tề Duyệt ôm lấy nàng, ôn nhu hỏi: “Hinh nhi không khỏe sao? Chút nữa ta thỉnh thái y qua xem cho nàng được không?”
Nhữ Hinh nhìn hắn muốn nói lại không thể nói. Làm sao có thể để hắn biết, càng không thể để Nhữ Dao biết. Nhưng nàng lỡ hứa cùng Nhữ Dao rồi biết phải làm thế nào đây.
Nhưng người tính không bằng trời tính, khi bọn họ trở về Nhữ Dao đã tự sát trong phòng. Bởi nữ nhân An Lam Ca sắp thú chính là muội muội của một người trong đám thiếp thất của Trưởng Tôn Tề Duyệt, mà hơn hết chính là nàng ta biết được đại di nương cũng không còn nữa.
Nhữ Hinh hoảng hết nửa buổi cuối cùng mới kể cùng Trưởng Tôn Tề Duyệt chuyện của Nhữ Dao và An Lam Ca. Hắn cũng biết chuyện của đại di nương nên mới hạ ngoan thủ, thế nên nàng cũng không giấu hắn, cuối cùng nàng nói: “Chàng để tứ tỷ rời cung được không? Tứ tỷ thê thảm như vậy, thiếp muốn để nàng có được nguyện vọng cuối cùng.”
Trưởng Tôn Tề Duyệt ôm lấy nàng, vỗ vỗ lưng ôn nhuận đáp ứng: “Được, ta cho người mang hưu thư cùng thi thể của Nhữ Dao về Nhữ phủ.”
“Đa tạ.” Nhữ Hinh ôm lấy hắn khóc hết một ngày.
Ngày hôm sau nàng xuất cung mang theo thi thể của Nhữ Dao cùng hưu thư hồi phủ. Sau đó đến tìm An Lam Ca nói: “Biểu ca, nguyện vọng duy nhất của tứ tỷ là được gả cho huynh, huynh thành toàn cho tứ tỷ được không?”
An Lam Ca nhìn thi thể từ lâu lạnh băng không chút huyết sắc của Nhữ Dao rất lâu không nói. Hắn run run cầm tay nàng lên nắm chặt trong tay mình. Nếu biết trước như vậy hôm qua hắn nên nghe Nhữ Hinh nói, hắn thú nữ nhân này một là vì An thị hai là vì An gia, nào nghĩ đến Nhữ Dao sẽ thành một thi thể như vậy.
*** Luna: Truyện chỉ được đăng trên Vọng Thư Uyển (vongthuuyen.com), những web khác đều là web lậu. Đã có không ít editor và tác giả vì bị trộm truyện mà bỏ nghề, mọi người muốn ta tiếp tục edit và viết truyện xin hãy ủng hộ ta xem ở nguồn nhé. Cám ơn ***
“Chuyện hôm đó tứ tỷ cũng là bất đắc dĩ, thái tử cũng chưa từng chạm qua tứ tỷ, nàng vẫn còn hoàn bích. Biểu ca thành toàn nguyện vọng của nàng được không?” Nhữ Hinh lay lay bả vai của An Lam Ca.
Chỉ thấy rất lâu hắn gật đầu nàng liền xoay người rời đi. Bởi nàng biết có lẽ hắn cũng có rất nhiều lời muốn nói cũng Nhữ Dao. Tất cả điều là do nàng mà ra cả, nếu nàng suy nghĩ thấu đáo hơn liền sẽ không thành như vậy rồi.
Sau đó bài vị của Nhữ Dao là vị trí chính thê của An Lam Ca, mà hắn cũng không có thú nữ nhân kia nữa. An thị biết chuyện cũng không có bức ép nữa, mà càng cũng không có thời gian nhớ đến, bởi Nhữ gia. . .tao ương rồi.
Nàng định đi tìm Nhữ Nhiên không ngờ nghe hạ nhân báo hắn vừa trút hơi thở cuối cùng. Nàng nhanh chóng chạy vội đến viện của hắn, chỉ thấy được mẫu thân ngất xỉu bị người mang hồi viện, còn hắn nằm trên giường, đến một hơi thở cũng không có.
Đây còn chưa tính, chưa đầy hai canh giờ lại nghe Lạc Cách Quận bị thích khách giết chết, phụ thân nàng tiếp nhận không nổi sự thật mà hôn mê. Cả Nhữ gia náo loạn đến không biết dùng từ gì để hình dung nữa.
Bảy ngày Nhũ Hinh lưu lại Nhữ phủ không có hồi cung, Trưởng Tôn Tề Duyệt cũng đến bồi nàng. Chỉ là lúc hắn trở về phòng nàng ở Vong Địa phê tấu chương thì Trưởng Tôn Khởi Hiệp đến. Hắn thắp qua hương liền nói với Nhữ Hinh: “Không biết thái tử phi có tiện cùng bổn vương đơn độc nói riêng vài câu?”
Nhữ Hinh nhìn hắn một chút, rồi đưa hắn đến lương đình ở hoa viên: “Có lời gì cứ nói, nơi này không người.”
Trưởng Tôn Khởi Hiệp ngồi đó, thưởng thức một