Ngày thứ ba, Sở Triết cùng trưởng lão, còn có một đám đệ tử trở về trụ sở.Bạch Vũ Quân phát hiện có bảy đệ tử cấp cao bị thương nặng bị khiêng trở về, quần áo trưởng lão trụ sở rách nát rất là chật vật, Sở Triết thì khá hơn một chút , có vẻ như đại yêu kia rất lợi hại, yêu quái có thể khiến cho đại sư huynh Thuần Dương dẫn đội thua thiệt cũng không nhiều, sau khi trở về lặng im không nói, cũng không nói có diệt được đại yêu hay không.Chỉnh đốn một ngày, ngày thứ tư lên đường đi Trường An..
.
.Mấy ngày về sau, Trường An.Cố đô Trường An là niềm kiêu ngạo của mỗi một người Đại Đường, người đi đường quan đạo nối liền không dứt, xe cộ thương đội thông hành có thứ tự, trong đám người không thiếu thương nhân tóc vàng mắt xanh đến từ khu vực bên ngoài, nơi xa truyền đến từng tiếng lục lạc của lạc đà, thật sự là Trường An có thể thấy được người vạn quốc.Đi theo đám người vào cửa thành đồ sộ, nhào đến trước mặt chính là phồn hoa giống như gấm.Gió nhẹ chậm rãi thổi qua, lối vào cửa tiệm treo lá cờ theo gió phất phới, mưa phùn kéo dài, ngói xanh nhà cổ bị nước mưa ướt nhẹp, người đi đường tiếng cười cười nói nói vội vàng mà đi.Ba người một rắn bước chân vội vàng đi nhanh trên đường, Bạch Vũ Quân và Từ Linh đeo mạng che mặt để tránh gây phiền toái.Buổi trưa, đi tới trụ sở.Trường An quá lớn, trụ sở Thuần Dương không có khả năng trú đóng ở ngoài thành, năm đó hoàng thất đặc biệt đem một tòa biệt viện chiếm diện tích cực lớn tặng cho Thuần Dương coi như trụ sở, cùng giống những trụ sở thành thị khác, tiền điện làm chỗ dâng hương cầu phúc phía sau mới là nơi ở của đệ tử Thuần Dương, là đạo quan có tiếng nên tín đồ vô số hương hỏa cường thịnh nhất trong thành Trường An, bên cạnh đạo quán còn có một cây cổ thụ ngàn năm, càng là tôn lên địa vị tượng thần trong điện.Còn phải chờ mấy ngày mới đến đại thọ hoàng đế, Sở Triết bề bộn nhiều việc, đi tới Trường An còn có đủ loại chuyện chờ hắn xử lý, ba người Bạch Vũ Quân tự mình ra khỏi trụ sở du ngoạn.Nói thật, Trường An thật sự chơi rất vui.Món ăn ngon nhiều vô số kể, hai cánh tay Từ Linh cầm đầy điểm tâm không ngừng bỏ vào trong miệng, trước kia trên núi thanh đạm muốn ra chim, thật vất vả nhìn thấy thức ăn ngon đương nhiên ra sức ăn, Dương Mộc thoạt nhìn vẫn là mặt băng sơn, có điều bên trong tay xách một bình rượu hồ lô thỉnh thoảng uống cạn hai hớp, nghiễm nhiên là một tên bợm nhậu.Người man nhân mặc áo da lông thú phương bắc, nữ tử Tây Vực đầu đội mạng che mặt chỉ mặc áo ngắn lộ ra rốn, người đàn ông đầu trọc toàn thân vẽ đầy hình xăm mang theo vòng tai, còn có mấy người phiên bang tóc vàng mắt xanh đến từ hải ngoại, có thể nói tất cả mọi người các quốc gia trên thế giới này đều có thể tìm tới thành phố này.Ven đường có một người dị vực đầu đội mũ chụp ngồi xếp bằng diễn tấu tiểu khúc, trước mặt trưng bày một giỏ trúc nhỏ, theo nhạc khúc biến hóa có một con rắn nhỏ chui ra khỏi giỏ trúc, con rắn kia vặn vẹo theo nhạc khúc.Đang đi, Từ Linh và Dương Mộc phát giác Bạch Vũ Quân không đi theo.Sau đó thì tìm được Bạch Vũ Quân ở trước gian hàng người điều khiển rắn mua vui.
.
.Không biết vì sao, nghe được khúc nhạc của người điều khiển rắn mua vui thì không khống chế được dừng lại phản xạ có điều kiện làm ra động tác lắc lư, Bạch Vũ Quân có chút chóng mặt, động tác tư thế tần số rất giống con rắn bên trong giỏ trúc kia.Người điều khiển rắn mua vui một bên thổi khúc một bên đầu đầy mồ hôi, hắn không dám tùy tiện dừng thổi khúc lại, trời mới biết xà yêu kia tỉnh lại có thể thẹn quá hoá giận ăn luôn mình hay không.Người qua đường còn tưởng rằng người điều khiển rắn mua vui thuê vũ nữ để tăng thêm thích thú đùa nghịch rắn.Đúng vậy, lúc Bạch Vũ Quân đứng trước mặt vặn vẹo thì người điều khiển rắn mua vui đã biết mình đã gặp phải xà yêu.Đầu đầy mồ hôi thật vất vả mới thổi xong khúc, người điều khiển rắn mua vui nắm con rắn của mình rồi lăn một vòng chạy không thấy bóng dáng đâu.Bạch Vũ Quân gãi gãi đầu, không biết bản thân đứng ở đây làm gì.Đi đến cửa quán rượu nào đó, ngửi được mùi đồ ăn mê người kia, hai người một rắn không nói hai lời chui vào gọi một bàn lớn đầy đồ ăn bắt đầu ăn như sói nuốt rắn nuốt, hai đệ tử thân truyền Thuần Dương rất có tiền, tài nguyên tu luyện rất nhiều tiền bạc thế tục cũng không ít, phàm là cảm thấy không tệ là lên bàn tất cả, Bạch Vũ Quân điên cuồng ăn chiếm lợi lớn.Thời đại này đồ ăn cũng không giống như trái đất tràn đầy chất phụ gia tinh dầu còn có thuốc hữu dụng nuôi các loại thực phẩm thịt sống, màu xanh lá cây ở đây thực sự không ô nhiễm, tất cả dựa vào đôi tay thần kỳ của đầu bếp của đem nguyên liệu nấu ăn biến thành đồ