Edit: Թվղ❆❆❆❆❆Thọ yến Đường Hoàng đúng hạn tiến hành, toàn bộ Trường An càng lộ vẻ náo nhiệt cộng hưởng thịnh thế.Từ Linh trong phòng ngủ ngon, Bạch Vũ Quân không dám đi hoàng thành ăn uống chùa, nên biết được đây chính là chỗ ở của hoàng đế nhân loại, nhận bảo vệ Thiên đạo yêu tà không được đến gần, nếu xà tinh áp sát quá gần vô cùng dễ dàng bị thương, trừ phi hoàng đế loài người hoặc mọi người hoàng thất mời mới có thể đi vào, theo Bạch Vũ Quân thấy thì dù cho mời cũng không thể tùy tiện đi, những thứ ở trên trời nhìn chằm chằm rất căng đấy.Không có vệ sĩ không dám ra xa nhà, Bạch Vũ Quân đi tới ngoài cửa đạo quán ngồi ngẩn người.Ở tiền điện không ngừng có khách hành hương, bên ngoài cửa sau chỉ là hẻm nhỏ chật ních người, hài đồng vui đùa ầm ĩ đặc biệt nhàn nhã, chuyển đến ghế ngồi ở cửa ra vào tay cầm trái cây giải khát.Không bao lâu, mấy hài tử chơi đùa ồn ào gây nên sự chú ý của Bạch Vũ Quân.Chơi trò chơi chính là hàng yêu trừ ma."Này! Yêu nghiệt ăn một kiếm của ta!"Tiểu nam hài vung vẩy gậy gỗ cười toe toét đuổi theo em bé đóng vai yêu quái, một đám hài tử rất nhanh bắt yêu quái lại rồi bắt đầu trừng phạt, có nói bắt lại nhốt vào địa lao có nói trói lại dùng lửa thiêu chết, em bé đóng vai yêu quái phối hợp vô cùng phát ra cầu khẩn."Ah ~ ta phải chết rồi ~ nguy hiểm ah ~ "Bọn nhỏ áp lấy yêu quái phảng phất như tướng quân đánh thắng trận, người lớn bên cạnh cười ha hả nhìn hài tử chơi đùa.Không khỏi có một cỗ bi thương lóe lên trong đầu, không phải tộc ta trong lòng ắt suy nghĩ khác, bản thân rắn có tính là đang ở tào doanh tâm ở Hán(1)hay không, dù cho hóa làm hình người cũng không thay đổi được sự thật, huống chi, bản thân không có ý định làm người, làm một con rắn rất tốt.(1) Là một ẩn dụ về việc đang ở hiện tại nhưng chỉ nghĩ về nơi khác.Nơi xa cổ nhạc trong Đại Minh cung vang lên không ngừng, thở dài, về sau vẫn nên ít xuống núi thì hơn, thế giới nhân loại chung quy vẫn là nhân loại.Có điều, tới chơi đùa cũng không tệ lắm.Ánh nắng ấm áp, chiếu trên người rất thoải mái, người coi miếu có lòng tốt đưa tới một bầu rượu nói là có thể trừ tà tránh rét, mở phong giấy ra trong tích tắc Bạch Vũ Quân thiếu chút nữa dã một ngụm cắn chết người coi miếu mắt mờ kia, lão đầu phàm nhân ngươi cầm rượu nào không cầm lại lấy ra một bình rượu hùng hoàng, cái thứ đồ chơi này không phải là trừ tà tránh rét đâu, muốn tức chết rắn à!Phố xá Trường An sầm uất Bạch xà nhàn nhã, rượu hùng hoàng lâu năm chọc rắn nổi điên.Vào đêm.Sở Triết và mấy người Dương Mộc trở về trụ sở, có điều sắc mặt hai người không tốt lắm, Từ Linh chạy tới hỏi trưởng lão cùng tiến cung mới biết chuyện gì xảy ra trong cung, không phải có người gây chuyện, mà là hai đại soái ca được công chúa coi trọng.
.
.Sở Triết và Dương Mộc tiên phong đạo cốt anh tuấn tiêu sái phóng khoáng xuất trần, giữa trần thế sao có thể nhìn thấy, lúc yến hội trong cung không ngạc nhiên chút nào thu hút sự chú ý của công chúa, cũng để lộ ra ý muốn mời làm phò mã, Sở Triết còn đỡ dù sao lớn tuổi thấy nhiều nên có thể mỉm cười đối mặt, Dương Mộc càng thêm mặt băng sơn, tới chúc thọ chỉ là thay sư tôn Vu Dung biểu đạt thiện ý không phải là tới làm phò mã.Coi trọng Sở Triết chính là một công chúa lớn tuổi, trước đó từng có một phò mã, nghe nói bởi vì công chúa thích nam tử anh tuấn nên không ít lần bị chụp mũ rồi tức chết tươi, hiện tại lại để mắt tới Sở Triết.Khiến Dương Mộc khổ não chính là một tiểu công chúa mười mấy tuổi đang đợi gả, làm cho Từ Linh bất cần hình ảnh cười ha ha.Dương Mộc là sợ thật sự."Đại sư huynh, không bằng ngày mai chúng ta khởi hành về núi sớm thôi, xuống núi chưa tu luyện sẽ chậm trễ tu vi."Sở Triết có chút nhức đầu xoa xoa huyệt thái dương, nghe vậy cảm thấy có đạo lý."Được, chờ xử lý xong công việc Trường An thì sẽ về núi."Nghe được hai chữ về núi này Dương Mộc thở phào nhẹ nhõm, quay đầu mạnh mẽ trừng cười Từ Linh đang cười ha ha một cái, thật chịu không được bộ dạng nàng khoa trương làm bộ đắc ý, nghe được đại sư huynh bị người theo đuổi thế mà cũng không tức giận, thay đổi ghê gớm thật."Còn cười! Cười nữa cẩn thận những hoàng tử trong cung kia coi trọng kéo ngươi về làm tiểu thiếp bây giờ, để ngươi suốt ngày tranh giành cưng chiều với một đám phụ nữ." Lời nói này tương đối ác độc, nhất thời khiến Từ Linh tức giận mặt biến thành màu đen."Huynh dám mắng ta? Hừ! Ta trở về sẽ xin sư phụ để ngươi tới Trường An làm phò mã!"Bên cạnh, Bạch Vũ Quân cười tủm tỉm uống trà.Phá đám lẫn