Bạch Vũ Quân là bị đánh thức.Ngủ chưa đủ giấc khiến đầu rắn mơ mơ màng màng choáng váng, bên ngoài ồn ào, rung động của âm thanh ồn ào thông qua hai tầng lầu làm bằng vật liệu gỗ kiên cố không chút nào lãng phí truyền đến cho Bạch Vũ Quân, có đôi khi năng lực cảm ứng rung động quá mạnh cũng không tốt.Con mắt nửa mở híp lại đi đến phía trước cửa sổ lầu hai, đỉnh đầu ráng đỏ mới đến sập tối.Cảm ứng hồng ngoại bén nhạy phát giác nơi xa có lửa, hẳn là thành lầu cửa huyện thành, toàn bộ bên trong đều là hình ảnh tia hồng ngoại cửa thành lầu bị ngọn lửa nóng rực bao bọc, sao thế? Lửa trại tiệc tối cũng đã thịnh hành đốt cửa thành lầu à?Hất đầu một cái, chuyện này không đúng!Ở sảnh trước Ngụy sư tỷ phất phất tay, Bạch Vũ Quân mặc quần áo tử tế chạy tới."Ngụy sư tỷ, huyện thành làm sao vậy?"" Lưu dân ngoài thành công phá cửa thành đang tràn vào huyện thành, ngươi giúp ta đem đồ vật chuyển tới hậu viện cất kỹ để đỡ phải bị lưu dân cướp đi, những thứ này, còn có những thứ này đều mang đi.""Được."Ngoài cửa rất hoảng loạn, chạy thét lên kêu khóc rối bời, Bạch Vũ Quân giúp Ngụy sư tỷ đem dược vật và những vật khác chuyển tới trong một gian phòng hậu viện, đồ vật rất linh tinh, chờ chuyển xong thì trời đã tối.Bên ngoài đâu đâu cũng có bó đuốc, bóng tối hạ xuống càng khiến một ít đen tối trong nội tâm người không kiêng nể gì cả, tiếng đập cửa cùng tiếng thét phụ nữ tràn ngập bầu trời đêm.
.
.Đóng cửa lại cài then xong, lại cầm mấy cây gỗ lớn chĩa vào.Không phải nói Bạch Vũ Quân và Ngụy sư tỷ không đánh lại những loạn dân sợ bọn họ, thật ra là không có cách nào ra tay, người xông tới nhất định sẽ giật đồ, hai mỹ nữ gác ở đây nếu không có chút ý nghĩ mới gặp quỷ, nếu đối phương đánh, như vậy chỉ có thể giết người, Ngụy sư tỷ không muốn giết người mới ngăn cửa.Đứng lầu hai nhìn lại, trong màn đêm cả huyện thành đâu đâu cũng có ánh lửa.Mấy gia đình giàu có bị công phá, lưu dân đếm không hết vượt qua tường rào tiếp lấy bên trong truyền ra kêu rên kêu thảm, đại môn bị mở ra, đám người tràn vào, gia đình kia Bạch Vũ Quân biết, là đại thương nhân làm lương thực cùng buôn bán muối lậu trong huyện thành, đêm nay, hắn bị lưu dân đẩy ra ngoài dùng loạn côn hòn đá đập chết tại đầu phố.Không chỉ là nhà giàu, ngay cả nhà người nghèo khó bần cùng cũng không thể chạy trốn điều xấu.Một đám hán tử tràn vào gia môn, hành hung nam nhân cướp đi lương thực và phụ nữ, thậm chí kết bè kết đội làm nhục bên đường.Ở niên đại này làm phụ nữ rất đau xót.Bạch Vũ Quân vui mừng bản thân mặc dù là nữ tử nhưng thực tế là xà yêu, nếu không kết quả cũng không khác những người kia lắm, hỗn loạn vô tận bắt đầu lan ra ở huyện thành."Sư tỷ, chúng ta.
.
.
Có phải nên làm chút gì hay không?."Ngụy sư tỷ vẻ mặt cô đơn thở dài."Chúng ta không làm được cái gì cả, mấy vạn người tràn vào huyện thành, hai chúng ta ngăn không được ma quỷ trong lòng người.""Nếu như đêm nay giết người, sư môn có thể sẽ trừng phạt hay không?""Hẳn là sẽ không, chúng ta không phải loại người cổ hủ, thị phi minh bạch vẫn có thể phân rõ, có điều vẫn là không nên giết người, Bạch sư muội, ta mệt rồi, aizz.
.
."Bạch Vũ Quân ngây ra nhìn vẻ mặt mệt mỏi Ngụy sư tỷ đi trở về phòng ngủ đóng cửa.Loảng xoảng bang ~!Tiền viện đại môn bị người đập mạnh, đại khái hơn hai mươi người ồn ào tụ tập.Đại môn sân nhỏ mượn dùng từ nha môn bị những hán tử kia đập lung ta lung lay, đã có người bắt đầu dựng tường người muốn leo vào trong sân mở cửa, ngọn cờ Thuần Dương trên cửa không có phát huy ra tác dụng vốn có, cũng khó trách, bách tính bình thường không có mấy ai biết cái gì là tu sĩ, sớm bị kẻ sĩ dùng đủ loại thủ đoạn biến thành ngu dân.Ngụy sư tỷ trong phòng không nói một lời, Bạch Vũ Quân bất đắc dĩ rút đao.Cửa chính."Đi vào mở đại môn ra trước đi! Đừng để người nhà này chạy!""Lão đại.
.
.
Bên trong mở không ra.
.
."Nghe xong lời này hán tử bên ngoài chờ mở cửa cướp sạch nổi giận, cái gì gọi là bên trong mở không ra, chẳng lẽ muốn mở từ bên ngoài ra ư? Nghĩ không ra thủ hạ lại ngu xuẩn như vậy."Có phải ở bên trong tìm được đồ tốt muốn nuốt một mình hay không? Tiểu tử thối không muốn sống nữa à!"Người ở bên trong nghe xong nhất thời luống cuống."Oan uổng quá lão đại.
.
.
Trong này dùng mấy cây to như cây cột chặn cửa, chúng ta mở không ra.
.
."Dùng cây cột đẩy cửa?Lần đầu nghe nói có người thế mà lấy cây cột đẩy cửa, hai người đi vào cũng đều là người gầy ngày thường ăn không no, muốn khiêng mở cây cột còn không bằng đập đầu chết, ngay khi một đám loạn dân điên cuồng cân nhắc là nên cùng nhau leo tường đi vào toàn