Xứng Đà Sơn thuộc vùng ngoại ô Long Trạch huyện.Xứng Đà Sơn tên như hình có vẻ bề ngoài như hình quả cân, hình núi thẳng tắp vách núi cao vút, tùng xanh biếc cò trắng bay phúc địa núi xanh, sáng sớm ánh bình minh vừa ló rạng Xứng Đà Sơn mây che sương quấn.Đỉnh núi.Một con Bạch xà cực lớn thật cao nâng đầu rắn lên mở ra miệng rộng phun ra nuốt vào mây mù.Mỗi lần hấp khí đều sẽ hút sương mù xung quanh mười mét cuốn vào trong bụng, sau đó thở ra trọc khí, thừa dịp tử khí đông thăng tham lam nuốt mây nhả khói thu nạp linh khí thiên địa, nắm chặt tất cả cơ hội tăng thêm tu vi, rắn sống mới là rắn, chết thì biến thành vỏ kiếm biến thnafh ví tiền.Hôm nay thời tiết âm trầm, ánh sáng mặt trời xuất hiện còn không có một chốc đã bị mây đen che kín.Mưa phùn kéo dài.Mây mù mưa bụi ngược lại cũng có một phen phong cảnh đặc biệt, Bạch Vũ Quân biến thành hình người thi triển thuật tránh mưa dọc theo sơn đạo xuống dưới núi.Trên đường gặp đốn củi tiều phu, không nói một lời đi lướt qua nhau.Sau lưng, tiều phu khoác áo ngắn tay mỏng tơi quay đầu nhìn rất lâu cảm thán mình thấy được tiên nữ, thật xinh đẹp, còn đẹp hơn cả thiên kim nhà Lưu địa chủ, nghĩ đến trời mưa mình còn phải lên núi làm việc lại là một hồi lắc đầu thở dài cúi đầu đi đường.Đột nhiên, tiều phu phát hiện trên mặt đất không có bất kỳ cái gì dấu chân.
.
.Vừa mới rồi không phải cô nương kia đã đi qua sao? Dấu chân đâu? Lòng bàn chân bay lên một trận khí lạnh vọt thẳng đến não người."Nữ quỷ.
.
.
Nữ quỷ.
.
."Kinh hoàng kêu thảm trong mưa bụi tràn ngập quanh quẩn trong núi, từ đây lưu lại truyền thuyết bạch y nữ quỷ, để những người tiều phu lên núi đốn củi kinh hồn bạt vía lại có vẻ mong đợi, tin đồn nữ quỷ vô cùng xinh đẹp.Thi triển khinh công xuống núi vào huyện thành.Trân Nhi đã chuẩn bị xong cơm sáng, một chén cháo loãng hợp với củ cải dưa muối cùng dưa chuột canh trứng, rất thơm."Tiên tử, buổi sáng hôm nay có người đưa tới bái thiếp, nói lên buổi trưa tới bái phỏng tiên tử."Đang dùng cơm Bạch Vũ Quân nhận lấy tấm thiếp mời mạ vàng, mấy chữ lớn kia viết thật sự có tiêu chuẩn, vừa nhìn cũng không phải là những tên thổ tài chủ muốn tới cưỡng chiếm miếu nhỏ này có thể viết đi ra, sử dụng giấy chất thượng thừa, có thể cần dùng đến xa xỉ đồ chơi này khẳng định là vương công quý tộc, thổ tài chủ giấy thô ráp có thể dùng làm giấy nhám, mở ra thiếp mời.Quả nhiên, ấn ký màu son bên trong một chữ cuối cùng là chữ Vương, phía trước hai chữ kia viết quá qua loa thấy không rõ, con dấu cũng có cá tính, có văn hóa cũng không nhất định có thể xem hiểu được.Xoa xoa cái trán, quả nhiên trêu chọc phải những vương hầu tướng lĩnh.Mỗi hoàng đế đều sẽ vất vả cày cấy sinh ra một đống lớn con cái, công chúa thì không cần nhiều lời, phần lớn những hoàng tử không thể lên làm hoàng đế đều bị phong ra ngoài thành trì nào đó làm vương gi nhàn hạ, có ăn có uống chỉ là không có binh quyền.Hoàng đế là vua nhân loại, thủ hạ vương công tướng sĩ cũng không tầm thường, từng người đó đều là trời cao sắp xếp xong xuôi quỹ tích đường đi cả đời, nếu ai ỷ vào bản thân có mấy phần bản lĩnh liền chạy đến mù quáng lẫn vào cuối cùng chết cũng không biết chết như thế nào, dù sao liên quan đến an bình thiên hạ làm sao cho phép người có chút bản lĩnh tuỳ tiện bố trí.Ngay cả chưởng môn Thuần Dương Cung cũng không dám tùy tiện dính vào, con rắn thành tinh như Bạch Vũ Quân có tư cách gì xem mệnh cho vương gia người ta."Hôm nay không đoán mệnh, ta muốn đi đường sông kiểm tra phòng ngừa ngập lụt nước sông."Trời có mắt rồi, Bạch Vũ Quân chỉ là tuỳ tiện viện cái lý do ra ngoài trốn tai, nhưng mà trong mắt mấy nữ hài như Trân Nhi biến thành Thần Long muốn đi quản lý sông lớn phòng ngừa ngập lụt, tôn sùng lộ rõ ra trên mặt.Mấy ngụm ăn sạch đồ ăn bên trong bát cơm, đũa vừa để xuống giơ lên hai vũ khí nhanh như chớp leo tường chạy không thấy bóng.Các cô gái hai mặt nhìn nhau lắc đầu im lặng.
.
.Thượng du sông lớn người ở thưa thớt chỗ, trong nước cá lớn tôm bự gặp vận rủi lớn, Bạch xà mỗi lần nhất định phải ăn đủ thuỷ sản mới khoan thai lên bờ, sau đó hướng về phía sông lớn thổi cây sáo, bọn thuỷ sản vừa mới yên tĩnh lại cảm nhận được ma âm lọt vào tai, ngay đến con thỏ to mập trong bụi cỏ sau lưng Bạch Vũ Quân cũng đau khổ che hai lỗ tai dài.Tạch tạch!Cây sáo bị ném nát bét, dứt khoát ngồi xuống rơm rạ trong đình đơn sơ trên sườn núi trong lương đình nhìn sông lớn núi lớn bao phủ trong mưa ngẩn người, nhân cơ hội luyện tập thuật phong vũ.Giơ tay lên nhẹ nhàng vung lên, gần đình cỏ tranh nổi lên một trận mưa gió lớn nước hơn.Đây là bản lĩnh thiên phú, tu vi đến trình độ nhất định liền có thể phát huy bản năng