Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Giang lão gia tử liếc nhìn bà, “Sao con không nói chúng ta chiếm lấy năm mươi lăm phần trăm cổ phần, sẽ tuyệt đối khống chế được toàn bộ tập đoàn?”
“Như vậy cũng không tệ đâu!” Bà Giang không nghe ra sự châm chọc trong lời của ông, vui vẻ nói: “Vậy toàn bộ tập đoàn Hướng thị. . .”
Ông Giang gắp cho bà một miếng sườn, ngắt lời bà, “Bà nếm thử đi, hôm nay món sườn làm rất ngon.”
“Hương vị không khác bình thường là mấy.” Bà Giang cắn một cái, phàn nàn, nói tiếp: “Ba, ba cảm thấy đề nghị của con thế nào?”
Ông Giang khẽ thở dài.
Giang lão gia tử cười nhạo nói: “Thế nào? Không nói tập đoàn Hướng thị có thể bán đi năm mươi mốt phần trăm cổ phần hay không, chỉ tính riêng vấn đề tiền bạc, con có thể lấy đâu nhiều tiền như vậy?”
“Chẳng phải tập đoàn Giang thị chúng ta nói thế nào cũng đều lớn hơn so với tập đoàn Hướng thị sao? Có gì mà mua không nổi. . .”
Bà Giang mới nói được một nửa, đã bị Giang lão gia tử đang nhức đầu ngăn lại, “Con không hiểu gì thì nói ít vài câu đi, không ai nói con bị câm.”
Bà Giang rất bất mãn, nhưng ông Giang ra hiệu liếc mắt với bà một cái, bảo bà đừng tiếp tục