Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Hướng Thu Vân ngửa đầu nhìn anh, lúc này mới phát hiện tâm trạng của anh còn kém hơn lúc nãy.
“Sao vậy?” Hướng Thu Vân hỏi.
Hạ Vũ Hào nhìn cô, đáy mắt giống như vòng xoáy, muốn hút linh hồn của người khác vào: “Anh ta lại sờ chân của em sao?”
Hướng Thu Vân sững sờ một lúc mới phản ứng được anh nói cái gì, cô lập tức dở khóc dở cười: “Không phải sờ chân em, bác sĩ Lục đang giúp em kiểm tra.”
Lúc anh mười mấy tuổi đã giống như người trưởng thành, vì sao anh vừa gặp phải chuyện này lại ngây thơ như vậy?
Mà bác sĩ Lục giúp đỡ cô bởi vì thím Lưu mà thôi, vì sao anh lại so đo với bác sĩ Lục chứ?
Hạ Vũ Hào xì một tiếng, anh nắm cằm của cô, hôn xuống một cái: “Không cần anh ta mời những chuyên gia kia, anh tìm cho em.”
“Cho dù anh mời hay anh ta mời thì cũng là mấy chuyên gia kia, ai mời cũng có gì khác chứ?