*Chương có nội dung hình ảnh
Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Bác sĩ và các y tá buông ông cụ Hạ ra, nhưng cho dù bọn họ buông tay ra thì ông cụ cũng không còn sức làm gì, chỉ có thể thở hổn hển nằm ở trên giường trừng mắt nhìn bà ta.
“Có lẽ ông không thích tôi nhất trong ba người vợ đúng không?” Diêu Thục Phân cười, nhưng lại mang theo sự lạnh lẽo: “Ông không nói thì tôi cũng biết, ông nghiêm khắc, khắt khe với vợ bé, sai khiến Vũ Hào như con chó, chẳng qua bởi vì ông ghét bỏ tôi tính toán ông.”
Ung thư phổi giai đoạn cuối, cả người ông cụ Hạ đau đớn, ông cụ ho khan mấy lần, trong miệng đều là máu.
Nhưng ông ta chật vật như vậy cũng không ai quan tâm.
Ông ta cố lau vết máu ở khóe miệng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Coi như bà tự hiểu bản thân mình!”
Trên thế giới này, ông ta ghét nhất là Diêu Thục Phân! Hận bà ta không chết đi!
Diêu Thục Phân cười một tiếng: “Đến bây giờ ông còn cảm thấy mình là miếng bánh thơm ngon à?”
Bà ta quay đầu nhìn về phía Chu Di: “Chị Chu, chị vẫn chưa nói cho