Đây là lần đầu tiên con trai hiểu chuyện không để ý tới mình, sau đó người chồng bình thường ngoan ngoãn nghe lời lại cắt ngang lời bà ta nói, mẹ Giang tức giận đến vành mắt đỏ lên.
Bà ta tốn nhiều công sức cho nhà này, vì sao không có ai đau lòng yêu thương bà ta chứ?
Nếu lúc trước bà ta gả cho ông hai Hạ là được rồi, ít nhất lúc nào ông ta cũng đặt bà ta ở vị trí thứ nhất.
Hướng Thu Vân vừa tách khỏi Giang Minh Thắng thì Tống Như tìm tới, nói thẳng chuyện chính: “Tài chính của tập đoàn Giang Thị xảy ra vấn đề, cô có đồng ý giúp Minh Thắng không?”
“Không có.” Hướng Thu Vân nói xong thì muốn đi qua cô ta rời đi nhưng không được, cô ta kéo cô lại.
“Giang Minh Thắng thích cô nhiều năm như vậy, cho dù anh ấy tin những lời nói dối của Giang Hân Yên cũng chưa từng buông bỏ cô. Bây giờ cô lại không giúp chuyện nhỏ này, đúng là ác độ!”
Hướng Thu Vân đẩy tay Tống Như ra, thản nhiên nói: “Nếu là chuyện nhỏ thì nhà họ Tống các cô giúp là được rồi sao? Cần gì phải tìm tôi chứ?”
Trước kia cô chán ghét những trường hợp này, cảm thấy không thú vị.
Hiện tại cô chán ghét những trường hợp này là vì không muốn dây dưa với người đáng ghét, ví dụ như Giang Minh Thắng và Tống Như.
Tống Như cứng đờ, nghiến răng nghiến lợi: “Tài chính của tập đoàn Giang Thị thiếu một số tiền lớn như thế, sao nhà