Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Ngôn Sâm còn cảm thấy trước đó mẹ mình nghiêm túc thảo luận, kết quả bà ấy đột nhiên nói một câu như vậy. . .
“Thái hậu, sau này mẹ xem ít phim tình cảm lại đi.” Lục Ngôn Sâm nói: “Con làm như vậy là do cô Hướng yêu cầu, không phải bởi vì con. . . Thích cô ấy, muốn giành người yêu.”
Lúc anh ta nói nửa câu sau thì dừng một chút mới nói ra được, trong lòng có cảm giác không nói ra lời, dù sao không được tốt lắm. Mẹ Lục nghe vậy thì thở phào một hơi: “Thu Vân và Hạ tổng trai tài gái sắc, cho dù con xen vào cũng không có kết quả tốt. Cô Giang thông minh và cẩn thận như vậy, cuối cùng. . .”
c Ngôn Sâm cắt ngang bà ấy: “Con sẽ không làm người thứ ba, đây là ranh giới cuối cùng, mẹ thả lỏng đi.”
Anh ta không muốn nói đến vấn đề này.
“Ừm.” Mẹ Lục gật đầu, liếc qua phòng bệnh rồi nhỏ giọng nói ra: “Lần này con giúp Thu Vân, mẹ không nói gì nữa, sau này xử lý thân phận mới gì đó, cần giúp đỡ thì có thể tìm mẹ.”
“Nhưng có điều…” Bà ấy dừng lại, nhìn anh ta: “Chúng ta không thể chọc vào người kia của nhà họ Hạ, con tạo thân phận mới cho Thu Vân xong thì phải giữ một khoảng cách với con bé. Hiểu chưa?” Lục Ngôn Sâm nhìn bà ta không lên tiếng.
“Ngôn Sầm?” Mẹ Lục nhíu mày. c Ngôn Sâm ngẩng đầu nhìn cô: “Nếu như con và Cô Hướng đổi cho nhau thì mẹ cảm thấy cô ấy có giúp con không?”
Cô Hướng giao chuyện này cho anh ta bởi vì tin tưởng anh ta, anh ta không