Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Mong ước mấy chục năm đã được thực hiện, trong lòng nhất thời rối như tơ vò.
Hạ Vũ Hào chờ ba Hạ và Triệu Phương Loan rời đi thì nhìn đám người ông cả Hạ hỏi: “Mấy người đã suy nghĩ kỹ chưa?”
Ông ba Hạ kiềm chế lửa giận trong lòng, lúc anh nói xong thì giận đùng đùng nói: “Cậu uy hiếp chúng ta như thế, chúng tôi còn có quyền lựa chọn sao? Nhà họ Hạ sinh ra người như cậu đúng là xui xẻo mười tám đời!”
Hạ Nhuận Trạch căng thẳng ngồi bên cạnh sắc mặt khó coi.
Có nhân vật lớn hỗ trợ, anh ta còn tưởng rằng lần này có thể kéo Hạ Vũ Hào xuống, chắc chắn không có vấn đề gì. Không ngờ vịt đến miệng rồi lại bay. . .
“Ông chỉ cần nói ra sự lựa chọn.” Hạ Vũ Hào không đặt ông ba Hạ ở trong lòng.
Ông ba Hạ vốn còn muốn nói mấy hung ác, nhưng nhìn ánh mắt lạnh lùng của anh thì nuốt xuống: “Chọn cậu, chọn cậu chọn cậu, được chưa?”
“Ông thì sao?” Hạ Vũ Hào nhìn ông cả Hạ.
Ông cả Hạ khẽ thở dài, không tức giận như ông ba Hạ: “Chọn cháu. Chẳng qua cô cả của cháu muốn tìm cháu nói mấy lời, nói về người kia.”
Ông ta