Lục Ngôn Sâm phát hiện ra tình cảm của mình trong một bữa tiệc. Lúc anh ta và Hướng Thu Vân chạm tay nhau thì đột nhiên có một cảm giác rất kỳ lạ, trái tim đập rất nhanh và không dám nhìn thẳng cô.
Lúc đầu anh ta không nghĩ nhiều, sau đó mấy lần gặp Hướng Thu Vân thì trái tim đập rộn lên, bất giác chú ý đối phương, anh ta mới phát hiện mình đã có tình cảm với Hướng Thu Vân.
Nhưng bây giờ anh ta phát hiện cũng muộn, anh ta nghe bạn bè hoặc là bác cả kể những chuyện xảy ra giữa Hướng Thu Vân và Hạ Vũ Hào.
Anh ta chưa từng nghĩ mình sẽ thấy Hạ Vũ Hào suy sụp vì Hướng Thu Vân, anh là người đối xử với cô tốt nhất.
Cả đời người đàn ông quan trọng nhất là sự nghiệp, cả đời người quan trọng nhất là mạng sống, nhưng vì Hướng Thu Vân mà Hạ Vũ Hào có thể đồng thời vứt bỏ sự nghiệp và mạng sống của mình.
Lục Ngôn Sâm để tay lên ngực tự hỏi, anh ta không làm được đến mức này.
Mà Hướng Thu Vân thích Hạ Vũ Hào, anh ta cũng không thể xen vào, đạo đức và ranh giới cuối cùng không cho phép anh ta làm vậy.
Anh ta bắt đầu thử rời xa Hướng Thu Vân, học cách không quan tâm cô, muốn dập tắt tình cảm đơn phương này. Nhưng thích một người là bản năng, lúc người kia xuất hiện trong tầm mắt thì ánh mắt của anh ta không nhịn được dừng trên người cô.
Lục Ngôn Sâm cảm thấy mình phải rời đi.
Anh ta ở đây thì càng thích cô hơn, muốn từ bỏ sẽ khó hơn.
Anh ta ngủ không ngon mấy đêm, đang suy nghĩ chuyện tương lai, nhưng đột nhiên xảy ra chuyện phá vỡ kế hoạch của anh ta– Hướng Thu Vân giả chết, cần anh ta giúp đỡ.
Con người là động vật thị giác.
Nhưng anh ta là một ngoại lệ, có lẽ anh ta là bác sĩ nên cơ