Ở đó có lợi cho sự phát triển của anh ta cũng có thể giúp anh ta quên đi Hướng Thu Vân.
Anh ta tìm Hướng Thu Vân nói chuyện mình rời đi, có vẻ cô hơi buồn, nhưng không phải bởi vì tình cảm nam nữ mà là vì cô xem anh ta là bạn tốt.
Anh ta cũng không biết mình thành công hay là thất bại, có chút mất mát lại cảm thấy trong dự đoán. Mà dường như cô không phát hiện ra tình cảm của anh ta, vậy. . . Thì cũng tốt, cô có thể xem anh ta là một người bạn tốt bình thường.
Hướng Thu Vân nói muốn tiễn nhưng anh ta từ chối, anh ta sợ nhìn thấy cô thì sẽ không rời đi được.
Ba mẹ và bác cả đưa anh ta đến sân bay, nghe bọn họ lải nhải nói rất nhiều, nhưng anh ta không nghe lọt tai.
Lúc máy bay cất cánh thì tay anh ta che mắt nhìn về phía mặt trời.
Chói mắt lại rực rỡ giống như tương lai của anh ta.
–
Hướng Thu Vân, chúc cô hạnh phúc.
Cũng hi vọng tôi có thể sớm tìm được một nửa của mình.
Sáu năm chớp mắt trôi qua.
Hướng Thu Vân ngồi trước gương bản thân, cơ thể mất tự nhiên căng cứng. Trên mặt cô được quấn đầy băng vải, chỉ lộ một đôi mắt, cô vô cùng lo lắng.
Không biết đây là lần phẫu thuật thứ mấy, mỗi lần phẫu thuật đều có kết quả không hài lòng, nhưng mỗi lần cô tháo băng thì vẫn lo lắng.
Không có người phụ nữ nào không thích xinh