Có vẻ như có điều gì đó tại Vương quốc này, tuy nhiên cũng không phải vấn đề trước mắt Tô Vú có thể quan tâm.
Hắn vẫn còn rất yếu, hiện tại hắn chỉ sức đánh vài con zombie mà thôi.
Thậm chí trong hang động, zombie cũng bắt đầu có thể làm khó hắn, huống chi những con quái vật cao cấp hay âm mư từ Vương quốc.
Đọc theo cuốn nhật ký, Tô Vũ đã thu được phương pháp học tập kỹ năng tên là "Hô hấp pháp".
Theo như ông Andrew, đây là một phương pháp nhằm nâng cao khả năng hồi phục kể cả khi đang trong quá trình chiến đấu, đồng thời làm tăng tốc độ tư duy và tập trung.
Tuy nhiên khi thấy được những hiệu quả của kỹ năng này, Tô Vũ lại càng tò mò rốt cục trong hang động chứa phương pháp tu luyện trong đó là gì.
Trở lại thế giới thực, Tô Vũ bắt đầu học theo phương pháp hô hấp được ghi lại trong cuốn nhật ký.
Khởi đầu của phương pháp hô hấp yêu cầu phải cảm khí.
Đầu tiên, thở ra một hơi dài, chia làm 2 nhịp hít vào cơ thể, cảm nhận từng dòng khí vào trong cơ thể.
Điều chỉnh các hơi thở đó đến từng bộ phận.
Sau đó bắt đầu điều hòa cơ thể đến vị trí não bộ, khí được di chuyển từ dọc cột sống đến não.
Quá trình này liên tục lặp đi lặp lại đến khi có thể thực hiện nó thay cho việc hít thở hằng ngày.
Quá trình này đòi hỏi thời gian tập luyện trường kỳ để nắm vững được kỹ năng này, tuy cơ thể tố chất của Tô Vũ tốt hơn người bình thưởng nhiều.
Nhưng để nắm vững nó cũng cần Tô Vũ một thời gian dài để thích nghi.
Từ hôm nay tập luyện kỹ năng này sẽ trở thành một trong những bài huấn luyện mà hắn sẽ thực hiện trong ngày.
Hôm nay, cha mẹ hắn cũng về trễ như thường ngày nhưng khí sắc hai người có vẻ khá tốt.
Có vẻ như công việc đang được tiến triển thuận lợi.
"Tô Vũ, chơi trò chơi vui không con trai?"
"Cũng khá vui, con đã làm quen được nhiều người mới"
"Phải vậy chứ, trong đó có quen bạn nữ nào không? "
"Hiện tại thì không mẹ à?"
"Con cũng đến tuổi có bạn gái được rồi đấy, nhớ lại hồi trước ba con quen mẹ cũng tầm tuổi con bây giờ."
"Con biết rồi mẹ."
Bình thường chủ để của hai mẹ con đều về vấn đề tình cảm của hắn.
Có vẻ như mẹ hắn lo hắn ở nhà quá nhiều dẫn không thể tìm được bạn gái, lại tiếp xúc ít người sợ hắn nhẹ dạ tin tưởng lầm đối tượng.
Lúc này cha hắn bước vào, trên tay vẫn đang cầm một chiêc máy tính bảng hình như đang đọc một trang báo nào đó.
Chợt nhớ ra điều gì bèn hỏi hắn:
"À Tô Vũ, con đang chơi ở Server nào?"
"Con đang chơi ở Server 9 "
"Bố mẹ tính thị trường chủ yếu sẽ trong Server này, con thấy sao?"
"Con nghĩ đầu tư vô Server 9 không phải là lựa chọn khôn ngoan đâu bố."
"Ta cũng nghĩ vậy, nhưng mẹ con cứ nằng nặc đòi mở trong Server mà con đang chơi."
Thực chất, đầu tư vô Server nào cũng thi được một khoảng lợi nhất định nhưng việc đầu tư vào một Server đã mở được hơn nửa năm, đồng thời còn không tới nửa năm sẽ có một server mới.
Chưa kể đến cha mẹ hắn dự án mới bắt đầu, thời gian chuẩn bị chưa nhiều mà lại đầu tư vào server này chưa hẳn đã tốt.
Có lẽ mẹ hắn muốn mở trong Server 9 thực chất vừa giúp kiểm tiền, vừa có thể giúp hắn chơi đùa.
Dù sao từ nhỏ tới lớn, hắn cũng không đòi hỏi gì nhiều.
Lần cuối cùng cũng chỉ đòi hòi có một cái mũ trò chơi.
Cha mẹ hắn thường xuyên đi làm muộn, mẹ hắn chắc hi vọng có thể trong trò chơi để có thể thường xuyên gặp hắn hơn.
Nói chuyện một chút với gia đình, Tô Vũ trở về phòng tiếp tục học tập phương pháp hô hấp.
Hang động có thể sẽ có nhiều nguy hiểm, chuẩn bị trước một chút, nâng cao một chút năng lực, sẽ đảm bảo được một phần.
Năng lực hắn tăng lên nhưng hắn lại càng phải cẩn thân, có người từng nói "Khi ngươi nghĩ ngươi mạnh nhất, thì lúc đó ngươi lại yếu nhất." Việc chủ quan có thể giết chết chính hắn, trong biết bao năm sống ở mạt thế hắn đã thấm thúy câu nói này.
Cứ vậy, hắn không nhanh không chậm dọn dẹp