Vài ngày sau
Phòng họp thành Chora.
Trong căn phòng lúc này cực kỳ căng thẳng, khuôn mặt của ai cũng hiện lên vẻ lo lắng.
Thành chủ Chora lên tiếng: " Trấn Colmar bị tiêu diệt, ta nghĩ ai ngồi ở đây đều đã biết hết rồi "
Cô hơi dừng một chút nhìn mọi người, sau đó giận giữ mắng: " Ta biết các ngươi ngu xuẩn nhưng không ngờ lại ngu tới mức độ này "
" Mấy ngày trước, trấn trưởng Vạn Xuân nói ra dự báo của hắn.
Các ngươi không tin cũng phải có một ít chuẩn bị "
" Đằng này lại bỏ ngoài tai, các ngươi ngu ngốc như vậy, ta tự hỏi sao không chết hết cho bớt chật đất đi "
Khuôn mặt các quý tộc đều đã đỏ bừng vì tức giận, một người không chịu được đã vỗ bàn đứng dậy nói: " Chúng ta đến đây không phải bị nghe ngươi chửi "
Chora đã cắt đứt không cho hắn nói tiếp: " Im miệng "
" Ta nói thẳng luôn, hôm nay ai gia nhập thành Chora thì còn giữ được của cải"
" Sau hôm nay, nếu có ai bị bọn quái vật tấn công thì lúc đó đừng trách ta vô tình "
Các quý tộc đưa mắt nhìn nhau, một vài người đã đứng dậy bỏ đi ra ngoài, một vài người khác lại thì thầm bàn bạc với nhau.
Nhưng không ai quyết định gia nhập vào thành Chora, để bọn họ vứt bỏ thân phận trở thành một người thường rất khó khăn.
Tô Vũ cũng nhìn những đám người này, thứ họ yêu chính là địa vị, là quyền lực, là cảm giác được mọi người sợ hãi, có những người địa vị của họ còn quý giá hơn cả tính mạng, mà để họ từ bỏ những thứ đó không phải việc dễ dàng.
Một số người đang thảo luận hợp tác với nhau, một số người khác thì đang đắn đo với lời đề nghị của Chora, một số người đã bỏ ra về, cũng có một số người chỉ đứng nhìn như Tô Vũ.
Cuối cùng, trong hơn gần trăm thị trấn chỉ có ba người lựa chọn gia nhập thành Chora, hắn cũng nhìn ra những người này có tước vị không cao, cũng vì vậy mà họ có thể dễ dàng buôn bỏ thứ cám dỗ được gọi là quyền lực.
Tô Vũ cũng đứng dậy đưa tay ra với Chora: " Chúc ngươi may mắn "
Chora nắm lấy tay hắn: " Ta cũng chúc ngươi may mắn "
Một buổi họp nhạt nhẽo, hắn vốn dự định sẽ trở về trấn Vạn Xuân nhưng đã bị níu chân lại bởi câu nói của Người kể chuyện.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Tình Một Đêm Cùng Anh Rể
2.
Hoàn Toàn Mất Kiểm Soát
3.
Ái Thật Lâu Bằng Hữu
4.
Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
=====================================
Người kể chuyện nói: " Hôm nay ta sẽ kể cho các ngươi nghe về Diều hâu chôt và "
Hắn uống một ngụm rượu làm thấm giọng sau đó nói: " Các ngươi ở đây chắc không nhiều người biết về đội quân kỳ dị của người Rygon "
Tất cả mọi người phía dưới đều gật đầu.
" Được rồi ta sẽ kể cho các ngươi nghe về đội quân kỳ dị của người Rygon "
" Đội quân kỳ dị là một đội quân đặc biệt của người Rygon, có điều họ rất ít khi được sử dụng "
" Đội quân đó cũng được xem là có sức mạnh tương đương với đội quân bất bại của chúng ta "
Hắn dừng một chút rồi nói tiếp: " Nhưng có phải vậy không? "
" Câu trả lời hẳn là không, nếu xét về số lượng chúng ta nhiều hơn hẳn bọn họ, nhưng về chất lượng chúng ta thua "
" Nói không ngoa thì một người đội quân kỳ dị có thể đánh ngang với hơn bốn mươi người đội quân bất bài "
Phía dưới bắt đầu xuất hiện tiếng xì xào, nghị luận.
" Ta nói tới đây chắc có người nghĩ ta đang nói điêu, cho rằng nếu như đội quân đó mạnh như vậy tại sao lại bị đội quân bất bại của chúng ta cầm chân "
" Tất nhiên phải có lý do thì đội quân kỳ dị vẫn chưa tần công chúng ta "
Mọi người lại trở nên im lặng.
" Nhưng trước hết, ta sẽ kể cho các ngươi nghe về nước Rygon "
" Nói đến Rygon mọi người thường sẽ nhắc đến hai thứ một là kiếm sĩ, hai chính là cánh rừng đen "
Tô Vũ cũng bắt đầu tập trung lắng nghe, nếu hắn nhớ được kỵ sĩ trưởng Andrew đã từng đi vào trong đó rồi bị lạc đến một hang động.
Chắc chắn trong cánh rừng này có thứ bí ẩn nào đó hắn vẫn chưa biết.
" Kiếm sĩ thì ta sẽ không bàn tới nữa, ở nước Rygon hầu như không ai không biết sử dụng kiếm "
" Bọn họ chính là những thiên tài được sinh ra để sử dụng kiếm.
Nhưng cũng có một vài ngoại