Nhưng Chora là một người đã từ hai bàn tay trắng xây dựng nên tất cả, cô không phải là người dễ dàng từ bỏ như vậy.
Chora nhìn về phía đám quái vật phía xuống, phất tay hét lớn: " Đổ xuống "
Những chiếc thùng chứa dầu không ngừng được đổ xuống từ trên cửa thành, sau đó từng quả cầu lửa được một vài binh lính liên tục bắn xuống phía dưới.
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên phía dưới tường thành, những con quái vật bắt đầu trở nên hoảng loạn.
Cũng từ đó xuất hiện nên những lỗ hỏng trên lớp phòng thủ chắc chắn của chúng.
"Vụt viu vụt "
Từng mũi tên lại được những binh lính từ trên tường thành bắn xuống, quái vật càng trở nên hoảng loạn hơn.
Nhưng mọi chuyện nào dễ dàng như vậy.
Không giống như con người những con quái vật có sức sống vô cùng mạnh mẽ, dù toàn bộ cơ thể vẫn đang bốc cháy nhưng chúng vẫn lao nhanh về phía cổng thành.
Những mũi tên vẫn liên tục bắn về phía chúng, nhưng dường như chúng đã mất đi cảm giác đau.
Mục đích duy nhất của chúng chỉ là di chuyển về phía cửa thành.
Từng thân ảnh đang bốc cháy vẫn không ngừng phủ kính cửa thành, ánh lửa từ chúng đã bốc lên cao tới tận phía trên những binh lính.
Chora tuy đã không cho binh lính đổ dầu nữa nhưng những quái vật tựa như yêu thiêu thân vẫn không ngừng lao vào.
Đặc biệt là những Người Sói, dù bị thiêu rụi hết toàn bộ lông tóc nhưng với khả năng tái sinh, chúng lại trở thành những ngọn lửa không bao giờ tắt.
Từng đốm đen nhỏ đã bắt đầu xuất hiện trên cửa thành, chúng từ từ lan dần ra rồi một ngọn lửa từ cửa thành bắt đầu bốc lên.
Những binh lính phía sau cửa thành mặt mũi đều cực kỳ hoảng sợ, bọn họ đều vô ý thức lui về phía sau.
" Rầm rầm rầm ".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Mèo Con Hôm Nay Muốn Yêu Rồi
2.
Say Tình
3.
Tình Một Đêm Cùng Anh Rể
4.
Rung Động Vì Tần Tiên Sinh
=====================================
Tiếng gõ từ phía sau cánh cửa liên tục vang lên, mỗi lần âm thanh vang lên đều kèm theo đó đều văng ra những mảnh gỗ đã bị cháy đen.
Chora đứng ở phía trên vẫn ra sức cho người dập lửa, nhưng đám cháy đó quá mạnh, chúng như ngọn lửa địa ngục không bao giờ tắt.
Từng
Từng cánh ta nhuộm một màu đỏ hồng vẫn đang bốc cháy đã xuyên qua cánh cửa đã bị thiêu rụi.
Chúng ra sức đập phá để khiến lỗ hổng càng ngày càng lớn thêm.
" Ầm ầm ầm "
Cái đầu của đám quái vật cuối cùng cũng xuyên qua những lỗ hổng, lớp da của chúng đã bị cháy sạch hoàn toàn để lộ ra toàn bộ lớp xác thịt, từng khuôn mặt dị dạng há miệng về phía những binh lính gầm rống.
Chúng dùng hai tay cố sức để toàn bộ cơ thể chui qua lớp cửa để đi vào bên trong, binh lính cũng nhân cơ hội này liên tục chém về phía chúng.
Từng xác quái vật được ghim trên cửa thành, rồi được rút ra bởi những quái vật khác.
Những quái vật có hình thù dữ tợn dường như vô cùng vô tận, dù chém bao nhiêu cũng sẽ có một con quái vật khác mọc ra.
Còn phía trên tường thành binh lính vẫn ra sức bắn tên về phía những quái vật đang tấn công cửa thành.
Nhưng kết quả không mấy khả quan, dù sao những quái vật chạy về phía cửa thành trên cơ bản là đã chuẩn bị chết.
Một bên ra sức phòng ngự, bên còn lại thì điên cuồng tấn công.
Trong đôi mắt của Goblin đỏ đã có chút không nỡ, nhưng nhiều hơn vẫn là sự điên cuồng.
Nó lại hướng về đám quái vật liên tục gào lên.
Trên tường thành, Chora tuy không hiểu được nó đang nói gì nhưng dự cảm bất an càng lúc càng rõ ràng hơn.
Quái vật lại bắt đầu khiêng lên những tấm tấm cối hình sói.
Chora không cần suy nghĩ nhiều, chỉ về phía cái cối: " Phóng tên "
Từng mũi tên tẩm độc lại tập trung về phía những quái vật đang nâng cối, nhưng bọn chúng vẫn cố gắng sức nâng cây cối đập vào cửa thành.
" Ầm "
Lại một lỗ hỏng cực lớn phía bên trên cửa đã được hình thành.
Tuy những con quái vật cầm cối sau đó đều đã ngã hết, nhưng Goblin đỏ cũng chỉ mong có vậy.
Từng đợt sóng quái vật chạy thẳng về phía lỗ hổng trên cửa thành, khi vừa vào việc đầu tiên chúng làm không phải là giết người mà thay vào đó, chúng đập nát toàn bộ cửa thành.
Goblin đỏ bình tĩnh nhìn cảnh tượng này, ánh mắt hắn hơi nhíu lại khi nhìn về phía Chora đang đứng trên cửa thành.
Cô vẫn đứng ở đó nhưng không hề hoảng sợ giống như những binh lính khác, cô vẫn đứng đó cực kỳ bình tĩnh.
Chora tuy đã biết trước được kết quả nhưng vẫn nén không nổi nỗi thất vọng của bản thân.
Cô nhìn về phía thành trí của mình