Theo sau có một con khỉ đi ra, trên người mặc quần áo, íp mắt ôm một đóa hồng hoa lớn liền đưa tới trước mặt Lý Quý Dương.
- Đây là ngươi nói đến tiếp sau?
Doanh Chính thật hứng thú hỏi.
Lý Quý Dương mặt đỏ tai hồng tiếp nhận đại hồng hoa, tùy tay lại cho con khỉ con một kim bính:
- Cảm ơn.
Một vị thiếu gia lại cảm ơn một con khỉ!
Thật thú vị!
Mọi người ồn ào:
- Tiểu thiếu gia thật có lễ phép!
Lý Quý Dương cười hắc hắc:
- Mọi người xem náo nhiệt a!
Khỉ con được cho tiền, ánh mắt nhất thời trừng lớn!
Lại bởi vì bộ dạng của nó đáng yêu, nhóm hài nhi bên cạnh Lý Quý Dương đều vươn tay vuốt ve nó, có lẽ nhận qua huấn luyện, có người sờ nó cũng không làm, chỉ cầm túi vải nhỏ hướng mọi người xin tiền.
Bọn nhỏ một người cho một viên tiền, hai bố tệ, bởi vì sờ con khỉ con nên con khỉ đều mừng rỡ nhe răng – có nhóm nhi đồng dẫn đầu, rất nhiều người cũng ném tiền, thuận tiện cũng sờ sờ con khỉ, con khỉ nhe răng híp mắt cười.
Chủ nhân của nó cũng vui vẻ:
- Sáng sớm cho hầu tôn nhi này làm xiếc nó còn mất hứng đâu, hiện tại chính là vui vẻ!
Mọi người vừa nghe, liền nở nụ cười!
- Đây gọi là "xem trọng tiền tài" a!
Lý Quý Dương chỉ vào con khỉ nói:
- Xem làm nó cao hứng!
Con khỉ thật vui, thu tiền thu hứng nên còn tiếp tục xin tiền, chủ nhân của nó đuổi theo nó chạy:
- Thu qua một lần là đủ rồi, ngươi trở lại cho ta!
Mọi người cười to, còn giúp con khỉ, ném tiền vào trong túi của nó, thuận tiện còn hỗ trợ ngăn cản chủ nhân của nó!
Vô cùng náo nhiệt chơi tới xế chiều, gánh tạp kỹ cũng đã xong, Lý Quý Dương dẫn mọi người rời đi.
- Tạp kỹ tạp kỹ, chính là hơn trăm loại trò chơi, mục đích làm lòng người vui mừng.
Xem xong náo nhiệt đi vào tiệm ăn nghỉ chân, gọi canh thịt ấm bụng.
Ăn xong cơm chiều, Doanh Chính cáo từ.
- Đây là hai bộ trang sức ngọc chế, ngươi mang về cho nghĩa mẫu, đây là một thanh chủy thủ khảm châu báu, cần hiến cho quốc chủ.
Lý Quý Dương lại hộp lớn hộp nhỏ nhét vào tay tùy tùng của Doanh Chính.
- Đây là năm trăm kim, lưu trữ ứng cấp.
Mấy ngày nay hắn mỗi ngày đều cấp tiền cho Doanh Chính, hắn ưa thích trực tiếp đưa đồ vật vào trong tay Doanh Chính.
.
Ai biết Cao chiêm sự có tham ô gì hay không chứ!
- Ân, đã biết.
Mỗi ngày đều bị nhét đồ vật, Doanh Chính đã thành thói quen.
Ban đêm sau khi trở về, còn cùng Triệu Cơ trò chuyện cười vui thật lâu.
Ban đêm Lý Quý Dương giao dịch túi trữ vật, bên trong không ngờ là một ít sản phẩm thạch anh!
Điều này làm cho Lý Quý Dương nghĩ tới chén thạch anh Chiến quốc!
Lúc này đã có sản phẩm thạch anh, chẳng qua cực kỳ hiếm thấy, đều là vương thất cất chứa, dân gian không được nhìn thấy.
Nơi này sản phẩm thạch anh thứ nhất là một bầu rượu hình vuông, trong suốt trong sáng, tạo hình tinh xảo, Lý Quý Dương cảm thấy không giống tay nghề của thời kỳ Chiến quốc, trái lại giống như là bầu rượu thạch anh cung đình Thanh triều đời sau.
Còn có một cái là cái chân khay cao, hình dáng hoa sen, trong suốt trong sáng, sóng gợn tinh mỹ.
Còn có tám vòng cổ thủy tinh, hai mươi sáu dây xích tay, sáu cây trâm thạch anh, sáu đôi vòng tay.
Làm cho Lý Quý Dương kinh ngạc chính là bên trong còn có chín tiểu đỉnh thạch anh, bốn thủy tinh cầu!
Đồ chơi này nếu xuất hiện ở phương tây hắn còn hiểu được, ma pháp nha, nhưng nơi này là đông phương, làm thủy tinh cầu để làm gì a?
Đem toàn bộ đồ vật đều giao cho Doanh Chính là được, hắn muốn dùng thì dùng, dù sao thứ này nằm trong tay hắn đều vô dụng!
Hôm sau sáng sớm Doanh Chính đã tới, cùng Lý Quý Dương ăn điểm tâm.
- Hôm nay có thể đi nhưng chỉ có thể ở cửa đại doanh đi dạo, không thể vào trong chủ trướng.
Doanh Chính nói:
- Không được ồn ào, không được nhìn xung quanh, lại càng không cho hỏi thăm